“Ôi, tuy rằng tinh vực bị lãng quên của anh ta pháp tắc không hoàn chỉnh, nhưng lại có được cơ duyên lớn, cũng xem như là trong họa có phúc rồi”.
“…..”
Rất nhiều tu sĩ liên tục xì xào bàn tán.
Các tu sĩ lâu lăm liên tục thở dài cảm thán, vô cùng ngưỡng mộ và đố kỵ với cơ duyên của Diệp Thành.
Mà những người trẻ tuổi thì bị sức mạnh vô địch bất khả chiến bại của Diệp Thành làm cho sợ hãi, giống như là người thường thấy được thần linh vậy, ai cũng mong muốn mình có thể giống như thế.
Phải biết rằng chuẩn tiên bảo chính là bảo vật trấn giáo của đạo thống Chân Tiên, chỉ nằm trong tay của các Chân Tiên, cho dù là Thái Thượng trưởng lão cũng không có, chỉ đến khi làm nhiệm vụ quan trọng thì các Chân Tiên mới ban cho để sử dụng, hoặc là các trưởng lão đến bàn thờ tổ tiên xin được ban cho chuẩn tiên bảo mà thôi.
Lần này bọn họ từ biển sao tới đây cũng mang đến bảy món chuẩn tiên bảo, ba món dùng để tặng đám người Vân Lam để làm bảo đảm mà thôi.
Bàn tay của Diệp Thành mạnh ngang với chuẩn tiên bảo của Bán Bộ Chân Tiên.
Sức mạnh như thế này quả thực là quá kinh khủng.
Nếu truyền tới biển sao đủ để làm cho tất cả mọi người của tinh hà ngoại vực và các hành tinh khác phải sôi trào.
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Các