Tuy rằng bọn họ cũng đang nghiến chặt răng chịu đựng, chuẩn tiên bảo tuy mạnh mẽ nhưng lại giống như một chiếc máy bơm nước công suất lớn đang liều mạng hút lấy năng lượng từ trong cơ thể bọn họ, cho dù các Thái Thượng trưởng lão này pháp lực vô cùng mạnh mẽ, có đạo hạnh bốn năm vạn năm đi nữa nhưng vẫn không thể chịu được sự va chạm cường độ cao liên tục như thế.
Bọn họ lúc này kiên trì chống đỡ chỉ là đang cược Diệp Thành không thể kiên trì nổi nữa mà thôi.
“Một đám kiến hôi làm sao có thể biết được sức mạnh của tôi cơ chứ”.
Ánh mắt Diệp Thành vô cùng sắc lạnh, từng luồng đao khí bay múa giữa hư không, Thần Lôi Khai Thiên Đao liên tục xuất ra, sức mạnh thần thông đáng sợ được kế thừa từ thần thú Thanh Long liên tục oanh tạc bầu trời, sức mạnh lớn lao này ở trong tay Diệp Thành được thi triển ra toàn bộ, giống như một vị thần vương thi triển đao pháp mạnh mẽ đến mức không thể nào tưởng tượng nổi.
“Uỳnh!”
Chuẩn tiên bảo trong tay Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực tông lại bị chém rời khỏi tay, ông ta liên tục nôn ra máu rồi bay thẳng ra ngoài, cảnh giới vốn đã không được ổn định, lúc này lại lần nữa bị chém đến mức trọng thương, suýt chút nữa bị đánh khỏi cảnh giới bán bộ Chân Tiên.
Nhưng Diệp Thành cũng phải trả cái giá đắt, thanh trường đao cấp thiên bảo trong tay đã hoàn toàn bị đánh vỡ tan tành.
“Giết!”
Các trưởng lão khác nhìn thấy cảnh này, ánh mắt lóe lên tia sáng mừng rỡ, liều mạng đánh tới như những kẻ mất trí, muốn lợi dụng khoảnh khắc Diệp Thành yếu ớt nhất để giết anh.
Nhưng Diệp Thành lại lấy ra một thanh trường đao cấp thiên bảo, lại chuẩn bị chiến đấu.
Kể từ khi anh trở về đến nay, số tu sĩ Nguyên Anh bị anh chém giết đã lên tới vài trăm người.
Tuy rằng hầu như các binh khí đều bị phá hủy nhưng vẫn có mười mấy món thiên bảo rơi vào tay