“Không, sẽ không giết tôi?”
Aokawa Sayuri thở dài một hơi nhẹ nhõm, sau đó lại hơi nghi ngờ, nếu không phải huyết tế cô ta thì vì sao phải phải tốn nhiều công sức vẽ huyết trận như thế?
Diệp Thành dường như nhìn thấu được suy nghĩ cùa cô ta: “Bên trong cơ thể của cô hẳn là đang phong ấn một quỷ hồn nào đó”.
Aokawa Sayuri nhất thời kinh ngạc trừng to hai mắt, trả lời: “Đúng vậy, nhà họ Aokawa chúng tôi là gia tộc nổi danh về Âm Dương Sư, mỗi một âm dương sư vì để điều khiển quỷ thần lực tốt hơn, đều phải dùng bí pháp, đem mảnh vỡ của một vị quỷ thần phong ấn vào trong cơ thể, hơn nữa phải bảo đảm cơ thể trinh nữ, như thế tu hành thuật Âm Dương mới có thể tiến bộ thần tốc”.
Diệp Thành khinh thường cười lạnh nói: “Bí pháp gì, quỷ thần gì, đơn giản chỉ là ma quỷ ăn mòn cơ thể, dùng tuổi thọ đổi lấy tu vi mà thôi. Nếu như tôi đoán không sai thì âm dương sư của gia tộc các cô chắc là có rất ít người sống qua bốn mươi tuổi”.
Aokawa Sayuri nhất thời đờ người ra, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thành đã có thêm một chút kính sợ, lúc trước cô ta chỉ sợ thực lực mạnh mẽ của đối phương, nhưng bây giờ Diệp Thành thuận miệng nói ra bí mật của một gia tộc làm cô kính sợ không thôi.
Người, người đàn ông này ngoài việc là một Võ Thánh ra, lại còn là một đại sư pháp thuật!
Diệp Thành tiếp tục nói: “Mà trong cơ thể của cô, những thứ bị phong ấn lại không giống nhau, nhiều năm như thế chẳng lẽ cô chưa từng tự hỏi vì sao tốc độ tu hành của mình nhanh gấp đôi so với những người khác sao?”
Aokawa Sayuri chấn động, hình như cũng ý thức được việc gì đó, ngẩng đầu lên nhìn Diệp Thành với khuôn mặt đáng thương.
Diệp Thành còn không thèm nhìn cô ta, tiếp tục nói: “Bởi vì thứ bị phong ấn trong cơ thể cô là một mảnh vỡ quỷ hồn mạnh mẽ đã tu hành hơn hai trăm năm, nó có thể cho cô tốc độ tu hành vượt xa người thường, nhưng cũng không ngừng hút vào tuổi thọ nguyên khí của cô”.
“Nếu như không có gì bất ngờ, cô tuyệt đối không sống qua nổi hai mươi tuổi, thậm chí sau khi chết, linh hồn cũng sẽ mãi mãi trở thành đồ ăn trong bụng con ác quỷ ấy”.
Aokawa Sayuri lúc này cả người run như cầy sấy. Cô ta rất không muốn tin tưởng Diệp Thành, nhưng đối phương nói vô cùng có cơ sở, càng mấu chốt hơn là nhà họ Aokawa ẩn thế lánh đời, tuy rằng thế lực khổng lồ, nhưng thanh danh không hiển lộ, đừng nói người Hoa Hạ, ngay cả đại đa số Đảo quốc cũng không biết.
Diệp Thành có thể nói được toàn bộ bí mật của gia tộc, chứng tỏ anh vô cùng hiểu biết ở phương diện này, mấu chốt hơn chính là đối phương không cần phải lừa gạt mình làm gì. Với khả năng anh, muốn làm gì với cô ta thì cô ta cũng không có cách nào để chống lại.
Aokawa Sayuri nghĩ thông suốt điểm này, không hề để ý mình còn không có mảnh vải che thân, lập tức quỳ xuống dưới chân Diệp Thành, cung kính nói: “Ông chủ, xin anh cứu tôi với, tôi nguyện trở thành nội ứng giúp anh chiếm lĩnh cả nhà họ Aokawa!”
Cô ta cũng không phải loại phụ nữ ngực to không có não cho rằng sự quyến rũ của mình là không ai có thể kháng cự, Diệp Thành muốn chiếm lấy thân thể cô ta đã sớm làm rồi, cho nên Sayuri Aokawa hiểu được anh lãng phí nhiều công sức như thế đơn giản chỉ là nhìn trúng bảo bối của nhà họ Aokawa.
Chỉ là sức mạnh của Diệp Thành đâu phải một âm dương sư nho nhỏ có thể đánh giá được, nhưng anh cũng không có hứng thú để sửa lời của đối phương chỉ lạnh nhạt nói: “Tôi có thể cứu cô, chỉ là mảnh vỡ quỷ hồn trong cơ thể của cô vừa lấy ra lập tức sẽ bị bản thể cảm ứng được, cho nên cô không cách nào làm được nhiệm vụ làm nội ứng, ngược lại sẽ bị coi là phản đồ bị truy sát cả đời”.
Aokawa Aokawa lại một lần nữa rùng mình, nếu điều Diêp Thành nói là sự thật, nếu cô ta không