Dây chuyền này chính là thứ truyền lại qua từng thế hệ phù thủy, không biết đã hao phí mấy đời tổ tiên để luyện chế, mấy nghìn năm mài dũa, cuối cùng mới từng bước tạo thành bảo vật trấn phái.
Uy lực mạnh mẽ, thậm chí có thể địch cả kiếm Tru Tinh.
Có điều, do Oliana quá yếu nên mới không phát huy hết sức mạnh của nó mà thôi.
Nếu như phân chia linh bảo kỹ càng như bên tu tiên thì kiếm Tru Tinh của Diệp Thành chỉ là linh bảo hạ phẩm nhưng dây chuyền này lại là linh bảo trung phẩm.
Chỉ với một ma pháp sư như Oliana tu vi Thần Cảnh cấp trung mà có thể phát huy ra sức mạnh đỉnh phong hoặc một phần Huyền Tiên thì đủ thấy linh bảo trung phẩm mạnh mẽ cỡ nào.
“Đến lúc là được nó thì tu bổ hoàn toàn hoặc dùng để cường hóa kiếm Tru tinh, không thì mài dũa thành một linh bảo trung phẩm khác là lại có thể một át chủ bài rồi!"
Diệp Thành thích chí mà nghĩ, sau đó phát lực, tăng tốc độ bay, nhanh chóng quay lại đỉnh núi Hồng Phong.
Lúc này, bố con Bạch Vũ Hàn đã tới núi Hồng Phong, kể ra hết mọi chuyện, khiến mấy cô gái lo lắng không ngừng.
Vì thế khi thấy Diệp Thành trở lại, họ đồng loạt chạy ào lên, gần như là lôi kéo Diệp Thành vào nhà, chăm sóc anh như bệnh nhân đang hấp hối.
“Được rồi, được rồi, tôi rất ổn! Không hề bị gì!"
Diệp Thành cảm thấy dở khóc dở cười, khuyên can mãi thì mấy cô gái mới an tâm,sau đó lại bắt đầu sùng kính và dâng lên tình cảm mờ ám.
Với sức mạnh của một người mà có thể chém giết bảy Thần Cảnh, anh hùng hào kiệt như vậy thì có cô gái nào không mê chứ?
Diệp Thành an ủi các cô gái xong thì kêu Bạch Vũ Hàn tới, thông báo trước mặt mọi người là mình đã nhận người làm đệ tử.
Tào Hinh Toàn thấy mình có sư muội thì vui lắm, nhảy dựng lên cả ba mét, suýt nện vỡ cả nóc nhà.
Sau khi Diệp Thành tìm tòi trong ký ức, anh quyết định truyền dạy cho Bạch Vũ Hàn Thiên Địa Nghịch Huyết Thần Quyết, môn công pháp này chú trọng tu luyện khí huyết.
Đối với một người có Tiên Thiên linh căn hệ Huyết thì có thể nó là thứ được tạo ra dành riêng cho họ, nếu Bạch Vũ Hàn chịu khó thì hiển nhiên sẽ tăng tốc cực nhanh, thậm chí ngưng tụ Kim Đan cũng không phải chuyện khó.
Khi anh đã chuẩn bị xong hết, Đường Thi Vũ cũng chạy tới truyền đạt thiện chí của Long Đằng.
Diệp Thành khá là hài lòng với việc hợp tác cùng Long Đằng nên thể hiện sự cảm kích của mình.
Hai bên vô cùng vui vẻ rồi Đường Thi Vũ nghiêm túc nói: “Diệp Tiên sư, lần này anh diệt gần hết Hắc y giáo chủ như thế, chắc chắn đã trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt cần nhổ bỏ của Huyết Minh.
Không chừng họ còn mời cả Huyết Ma lão tổ ra để đối phó anh!"
Nói xong, cô ta lấy một xấp tài liệu ra, trịnh trọng nói: “Đây là tài liệu cơ mật của Long Đằng, trong đó có toàn bộ thông tin về Huyết Ma mà Long Đằng chúng tôi thu thập được trong mấy năm gần đây.
Dù có vài chuyện chỉ là truyền miệng nhưng chưa chắc nó không chính xác, tổng thể thì vẫn phản ánh đúng thực lực của Huyết Ma”.
“Mong anh… cẩn thận!"
Huyết Tổ, đây không phải là lần đầu tiên anh nghe thấy cái tên này.
Nghe nói đây là quỷ hút máu cuối cùng trên thế giới này, trong Tinh Tà kiếm phổ của Tinh Tà lão nhân từng ghi chép lại rằng: Năm xưa, khi lão du lịch phương Tây thì từng chạm mặt Huyết Tổ.
Nhưng đó là chuyện gần nghìn năm trước rồi, vị Huyết Ma lão tổ này vẫn còn sống, chắc cũng hơn nghìn tuổi rồi.
“Không sai, đúng là Huyết Tổ!"
Sắc mặt Đường Thi Vũ trở nên nghiêm trọng: “Huyết tộc là chủng tộc không có ác ma nào quá mạnh, đó là lý thuyết.
Nhưng năm đó, trong đại chiến Thần – Ma, Huyết tộc lại dựa vào khả năng tự chữa lành mạnh mẽ của mình để truyền thừa tới Huyết Ma cuối cùng”.
“Theo truyền thuyết, ông ta ngủ say ở nơi nào đó cổ xưa bên phương Tây, mấy trăm năm mới tỉnh lại ăn cơm một lần.
Lần nào cũng tạo thành huyết án lớn ở Âu châu.
Có một thành phố bị ăn sạch, chết hơn một trăm nghìn người.
Lần trước ông ta thức tỉnh là trăm năm trước nhưng khi đó tin tức chưa phát triển nên không nhiều người biết”.
Đường Thi Vũ lộ ra biểu cảm nghiêm trọng chưa từng có: “Dù ông ta không có sức mạnh thượng cổ trong trận chiến Thần – Ma