"Hừ, Diệp Thành, tôi đã được mọi người giao phó rồi.
Nếu anh dám mập mờ với những người phụ nữ khác, tôi chắc chắn sẽ nói lại với mọi người đúng như sự thật".
Thái độ của Aokawa Sakura với Diệp Thành khác những cô gái khác, có lẽ là để tỏ rõ sự thanh cao thoát tục của bản thân cô ta.
Rõ ràng trong lòng cô ta vô cùng sùng bái thực lực mạnh mẽ của người đàn ông này, nhưng trông biểu hiện bên ngoài thì lại vô cùng lạnh nhạt.
Diệp Thành lạnh nhạt nói: "Tùy cô, dù sao ở đây tôi cũng chẳng quen biết cô gái nào".
Aokawa Sakura hừ lạnh, nói: "Hừ, anh cứ bốc phét đi.
Đàn ông có tiền rồi đều trở nên hư hỏng, người vừa có tiền vừa có sức mạnh như anh không hư hỏng mới là lạ đó".
Hai người đang nói thì thấy một cô gái quyến rũ thân hình nóng bỏng, mặc đồ sang trọng thời thượng bước xuống khỏi chiếc siêu xe.
Bên cạnh cô ta còn có một thanh niên cao lớn đẹp trai.
Cô gái đó nhìn lướt qua Diệp Thành, mắt sáng rực lên, cô ta hô lên vui mừng: "Diệp Tiên sư, tôi là Đỗ Uyển Uyển đây".
Nói xong cô ta liền đưa theo thanh niên kia đi đến trước mặt Diệp Thành, nét mặt vui vẻ.
"Đỗ Uyển Uyển?", Diệp Thành hơi sững ra, sau đó gật đầu.
Anh đã nhớ ra cô gái này là ai rồi, chính là ngôi sao nổi tiếng từng gặp một lần vài ngày trước, cô ta còn từng mưu đồ quyến rũ anh trên du thuyền Phú Quý Hoàn.
Không ngờ anh vừa mới nói chẳng quen biết cô gái nào ở đây thì đã chui ra một người.
"Không ngờ anh cũng đến đây tham gia tiệc rượu này, đúng là duyên phận".
Đỗ Uyển Uyển chắp hai tay lại, cười khẽ, nhìn vô cùng xinh đẹp đơn thuần.
Diệp Thành không nói gì, anh không muốn có quan hệ gì với người phụ nữ quyến rũ này.
Phải biết là Aokawa Sakura đang đứng bên cạnh lén lút ghi âm đấy, cô gái này còn nghĩ mình che giấu tốt lắm, nhưng đâu có thể thoát được khỏi thần niệm của Diệp Thành?
Người đàn ông đẹp trai đứng cạnh Đỗ Uyển Uyển nhìn lướt qua Diệp Thành, ánh mắt xẹt qua sự khinh thường.
Lúc này Diệp Thành đã biến trở về khuôn mặt bình thường.
Bởi dù sao khuôn mặt của thân thể Hải Hoàng Lưu Ly quá tuấn mỹ và khoa trương, hơn nữa cũng có rất nhiều người biết.
Có thể sẽ có người cảm thấy đi trên đường được người ta nhận ra rồi ngưỡng mộ sùng bái là chuyện vô cùng đã, nhưng đối với Diệp Thành thì anh không muốn chỉ đi ra cửa thôi cũng náo loạn ồn ào như vậy.
Tuy rất khinh thường Diệp Thành nhưng khi thấy Đỗ Uyển Uyển nhìn thấy Diệp Thành thì ánh mắt tỏa sáng hết cả, người đàn ông liền nhíu mày, giơ tay ra nói: "Xin chào, tôi tên là Đồng Tử Chân, người Ma Đô".
Đỗ Uyển Uyển đứng bên cạnh liền giới thiệu: "Diệp Tiên sư, đây là phó chủ tịch của tập đoàn Đồng Bảo ở Ma Đô, là nhà đầu tư lớn của bộ phim điện ảnh lần này của đạo diễn Thạch".
Đồng Tử Chân vốn nghĩ rằng khi tên gia tộc mình được thốt ra thì hai người kia đều sẽ kinh ngạc, không ngờ cho dù Diệp Thành hay là Aokawa Sakura, sắc mặt đều không hề thay đổi.
Nhà họ Đồng ở Ma Đô, người sáng lập tập đoàn Đồng Bảo, chuyên kinh doanh các thứ đồ xa xỉ, vốn có quan hệ sâu với giới giải trí.
Anh ta không phải loại cậu ấm ăn chơi như Thạch Lập Khải, cho dù Thạch Hướng Thần ở đây thì cũng chỉ có thể ngang hàng phải vế với anh ta.
Nhưng Diệp Thành và Aokawa Sakura, một người đường đường là Tiên Đế, một người là cô chủ của tập đoàn Aokawa, họ đâu có coi gia tộc như thế này ra gì?
Thấy sắc mặt Diệp Thành không thay đổi, đôi mắt Đồng Tử Chân xẹt qua sự giận dữ, đang định nói gì đó thì điện thoại lại vang lên, là cuộc gọi của Đường Thi Vũ hỏi Diệp Thành đã đến nơi chưa.
Diệp Thành bắt đầu xuất phát, nói: "Đi thôi, đừng để mọi người sốt ruột".
"Vâng".
Aokawa Sakura tất nhiên theo sát sau, hoàn toàn ngó lơ Đồng Tử Chân và Đỗ Uyển Uyển, họ đẩy cửa đi vào trong đại sảnh.
Đồng Tử Chân đứng phía sau, khóe mắt giật giật, nụ cười trên mặt đã cứng đờ.
Đỗ Uyển Uyển vội nói: "Cậu chủ Đồng, anh Diệp là người có thân phận vô cùng tôn quý ở Yên Kinh, cho dù chủ tịch của công ty chúng tôi - đạo diễn Thạch cũng vô cùng kính trọng anh ấy.
Chắc anh ấy có việc gấp thôi".
"Hừ".
Đồng Tử Chân hừ một tiếng, vẫn chưa hết giận.
Anh ta vốn muốn phô bày sức mạnh và địa vị của gia tộc mình, hoàn toàn áp đảo Diệp Thành.
Nhưng không ngờ Diệp Thành hoàn toàn không quan tâm đến anh ta, điều này làm cậu ấm kiêu ngạo này không thể chấp nhận được.
"Cô Đỗ, chúng ta không cần quan tâm đến họ.
Tiệc rượu này không những có nhiều ngôi sao và đạo diễn tên tuổi mà còn có tầng lớp thượng lưu thực thụ ở Yên Kinh tham gia, nhà họ Từ hay nhà họ Đạc đều cho người đến.
Chúng ta đi vào đi".
Đồng Tử Chân nói với dáng vẻ tràn đầy phong độ.
Anh ta nhìn lướt qua eo thon và mông vểnh của Đỗ Uyển