Cảnh tượng những đứa con của trời chán chường ra khỏi động thiên hoàn toàn không thể che giấu người khác.
Chẳng mấy chốc, chân tướng bên trong động thiên đã lan truyền với tốc độ cực nhanh.
Mấy nghìn người tu tiên đang đợi bên ngoài ngay lập tức sôi sục.
“Diệp Thành đi vào động thiên Vạn Độc rồi”.
“Một mình Diệp Thành càn quét tất cả những đứa con của trời, một quyền đánh chết mấy chục người cảnh giới Ngưng Đan!”
“Diệp Thành giành được bảo tàng của Vạn Độc Ma Quân, hơn nữa đã đánh tàn phế Lục vương tôn Nam Hiền của vương tộc Nam Ly…”
Mỗi một tin tức đều như bom nặng kí khiến mọi người choáng đầu hoa mắt.
Đám người Tô Như Sương càng há hốc miệng, không dám tin.
Sau đó, tin tức này giống như gió bão quét qua một nửa quần đảo Nam Ngọc một cách nhanh chóng.
Các thượng tông danh môn, toàn bộ vương thành, vô số gia tộc tu tiên nghe được tin này đều chấn động.
Giờ phút này, danh tiếng của Diệp Thành đã vang khắp quần đảo Nam Ngọc!
Cùng lúc đó…
“Nam Hiền bị phế rồi!”
“Ai lại to gan như vậy? Đó là Lục vương tôn, hậu duệ mà Vương thượng cưng chiều nhất.
Nghe nói dòng máu Lôi Giao chảy trong người cậu ta đã đạt đến Hóa Cảnh, chỉ còn nửa bước là hiện ra pháp tướng, trong thế hệ trẻ tuổi của toàn bộ vương tộc người như cậu ta chỉ đếm được trên đầu ngón tay”.
“Nghe nói là một thanh niên Hoa Hạ tên Diệp Thành, nhưng theo đám người Tiết Mộng Ngưng kể lại thì anh ta không phải người Hoa Hạ, mà là một vị Thiên Quân cảnh giới Nguyên Anh giả trang”.
“Chắc đùa thôi, trừ thất đại huyền môn ra thì sao có thể có Thiên Quân cảnh giới Nguyên Anh được chứ?”
“…”
Tin tức dòng máu của Nam Hiền bị phế nhanh chóng truyền khắp vương thành, các thế gia bàn tán xôn xao.
Trong vương thành Nam Ly, ngoại trừ vương tộc nhà họ Nam thì còn các gia tộc như nhà họ Lâm cũng có địa vị vô cùng cao quý, chỉ thua kém vương tộc.
“Các thượng tông nói thế nào?”
“Các tông đều tuyên bố anh ta không phải người của bọn họ, lai lịch của tên Diệp Thành đó cực kỳ bí ẩn, hoàn toàn không tra ra được.
Vương đình phẫn nộ, nghe nói đã đến tai Nam Ly Vương, Nam Ly Vương lệnh cho đội hộ vệ Cực Tinh xuất phát, tìm khắp thiên hạ cũng phải bắt bằng được Diệp Thành về”.
“Chậc, ngay cả đội hộ vệ Cực Tinh cũng được điều động thì Diệp Thành chết chắc rồi”.
Có người cảm thán, có người vui mừng, có người vui trên nỗi đau của người khác.
Chuyện động thiên Vạn Độc đã dẫn đến gió bão không gian, cuốn qua hơn nửa quần đảo Nam Ngọc.
Vô số gia tộc, tông môn đều kiễng chân ngóng xem rốt cuộc vương đình Nam Ly sẽ hành động như thế nào.
Nếu ngay cả một kẻ hung ác tước đoạt dòng máu của bọn họ mà còn không thể giết chết thì sẽ tổn hại đến uy nghiêm của vương đình…
Cùng lúc đó, trong vương đình Nam Ly.
Một người đàn ông trung niên áo trắng hơn tuyết, đeo kiếm trên người đang đứng trước vương cung nguy nga, cao ngất.
Sống lưng người đàn ông thẳng như kiếm, bất cứ ai nhìn thấy ông ta đều như nhìn thấy một thanh thần kiếm Cửu Thiên cắm thẳng vào bầu trời.
Thị vệ thiết giáp đứng xung quanh nhìn ông ta bằng ánh mắt vô cùng cuồng nhiệt, tựa như thần linh.
Đó