Tuy kiếp trước anh tranh nhau tỏa sáng với thiên tài của các tộc, nhưng không phải mới bắt đầu đã vô địch.
Anh cũng phải trải qua vô vàn khó khăn, từng bước trưởng thành mới có thể áp chế đối thủ cùng thế hệ.
Tuy nhiên ở kiếp này, Diệp Thành sống lại, muốn bước lên đỉnh cao một lần nữa thì người xui xẻo là đối thủ của anh.
“Hai hoa văn lôi kiếp phía trên nguyên anh mang ý nghĩa Phong Lung Thiên Quân từng trải qua hai lần lôi kiếp gột rửa, cuối cùng luyện được hai kiếp nguyên anh.
Trong số nguyên anh chỉ có thể tính là hạ phẩm”.
Diệp Thành khẽ lắc đầu.
Nguyên anh cũng sẽ phân cấp bậc giống như kim đan.
Nguyên anh không phân ra rõ ràng từ nhất phẩm tới cửu phẩm, vả lại căn cứ theo thực lực và đường đi của người tu hành mà sẽ trở nên khác nhau, về cơ bản không tồn tại hai nguyên anh hoàn toàn giống nhau.
Nhưng phẩm cấp tổng thể vẫn có phân chia.
Bất kể là phẩm chất, thực lực hay tiềm lực, nguyên anh hạ phẩm đều không bằng nguyên anh trung thượng phẩm.
Những tu sĩ ngưng tụ được nguyên anh thượng phẩm không ai không phải là đệ tử tinh anh của tông phái lớn hoặc là thánh địa cổ xưa, tương lai có hi vọng trở thành nhân vật quyền năng.
“Tuy kiếp trước mình cũng tu được nguyên anh Tử Phủ thượng phẩm, nhưng vẫn còn thua xa những thiên tài chân chính, dẫn đến sau này gặp phải rất nhiều khó khăn, dựa vào cơ duyên lớn, nghị lực lớn, trí tuệ cao mới đột phá chướng ngại, bước vào cảnh giới Độ Kiếp”.
“Kiếp này muốn không đi đường vòng thì không thể chỉ thỏa mãn với nguyên anh Tử Phủ được”.
Diệp Thành nghĩ.
Nhưng trước mắt, điều quan trọng nhất là làm sao để sử dụng viên nguyên anh này.
“Nó chỉ là hạ phẩm, nhưng dù gì cũng là nguyên anh.
Trong vũ trụ, muốn có được nguyên anh là cực kỳ khó.
Đa số tu sĩ Nguyên Anh trước khi tọa hóa* đều sẽ phân tán nguyên anh đi, hoặc là tự nổ chết cùng với kẻ địch.
Thủ đoạn mạnh nhất của Nguyên Anh chính là tự nổ, uy lực quả thực khó mà tưởng tượng.
Nhưng mình chém một đao Hải Hoàng Quân Lâm xuống, Phong Lung Thiên Quân còn chưa kịp phản ứng thì hồn phách đã bị tiêu diệt”.
Diệp Thành cúi đầu nhìn viên nguyên anh ẩn chứa năng lượng đáng sợ kia.
Nguyên anh kiên cố hơn kim đan, hoàn toàn không thể luyện hóa.
Tu sĩ bình thường đến đây cùng lắm chỉ có thể xem nó như quả bom nổ chết cùng với kẻ địch vào thời khắc cuối cùng, bản thân cũng không thoát được.
Song Diệp Thành lại biết một pháp môn có thể từ từ rút năng lượng bên trong nguyên anh ra, phát huy sức chiến đấu của Nguyên Anh trong thời gian ngắn.
“Mặc dù làm vậy viên nguyên anh này không còn pháp lực bổ sung sẽ tan biến nhanh chóng, nhưng trước lúc đó cũng đủ để mình dùng vài lần”.
Diệp Thành quyết định giữ nó làm con át chủ bài cuối cùng.
Sau khi nuốt viên nguyên anh vào bụng, giấu nó trong cơ thể, Diệp Thành không vội hồi phục vết thương mà chỉ gõ bàn đá, mỉm cười nhàn nhạt:
“Tao ở Thánh Thiên Cung cũng được ba, năm ngày rồi, mày còn không ra gặp tao? Tao mà nổi nóng thật, tao sẽ cho nổ nguyên anh, đánh sập Thánh Thiên Cung này đấy”.
Nếu có người khác ở đây hẳn sẽ rất kinh ngạc.
Khi Diệp Thành nói những lời này, ánh mắt anh nhìn lên trần nhà, rõ ràng ở đó không có ai.
“Đạo hữu việc gì phải làm khó nhau chứ?”
Một tiếng thở dài sâu xa vang lên, vô số luồng sáng bùng lên từ trên vách tường.
Ánh sáng đan xen, tụ lại thành một bóng hình nam không ra nam, nữ không ra nữ trước mặt Diệp Thành, vô cùng mờ ảo, được bao phủ trong ánh sáng.
“Quả nhiên, người có thể luyện được Thánh Thiên Cung này không phải Nguyên Anh bình thường, nói không chừng là Chân Tiên Hợp Đạo.
Tuy tiên bảo bình thường cũng có khí linh, nhưng lại không thể hóa hình.
Tiên bảo có thể hóa thành hình người như thế này đều thuộc cấp bậc trung thượng phẩm”.
Diệp Thành gật đầu.
“Chủ nhân của ta là Hiên Viên Đại Đế!”
Sau khi khí linh hiện thân, giọng nói trở nên lạnh lùng hơn: “Đạo hữu muốn hỏi gì thì cứ hỏi thẳng, nhưng có những đáp án ta