Thần Tử híp mắt.
Trong chiếc bảo thuyền dài mấy trăm trượng, tất cả đệ tử bỗng im phăng phắc, không dám phát ra tiếng động nào.
Ngay cả các trưởng lão cũng sầm mặt, tất cả mọi người đều biết Thần Tử đã tức giận.
"Không chỉ Trường Sinh Giáo chúng ta mà đạo tràng của Kim Ô Môn, Vô Cực Tông, Vạn Yêu Môn tại Địa Cầu cũng bị tên Diệp Thiên Quân đó chém sạch, tất cả tu sĩ Nguyên Anh đều chết", trưởng lão áo xám tiếp tục nói.
"Ha ha".
Lần này Thần Tử trực tiếp bật cười, nhưng có những đệ tử lại sợ tới nỗi run cả người.
"Bỏ đi, tiên duyên sắp xuất thế, các giáo phái lớn đang đổ về đất tiên, bổn điện hạ cũng không thể bỏ lỡ.
Tạm thời tha cho tên đó một lần, đợi bổn điện hạ cướp được tiên duyên thì sẽ quay lại Địa Cầu, từ từ tính sổ với tên Diệp Thành này".
Thần Tử lắc đầu hừ lạnh: "Chỉ một người phàm ở Địa Cầu cỏn con mà cũng dám giết trưởng lão của Trường Sinh Giáo ta, cho dù giết cả nửa Địa Cầu cũng phải báo mối thù này!"
"Đúng vậy.
Đến lúc đó sẽ giết sạch Địa Cầu, báo thù cho cửu trưởng lão", các trưởng lão đều hừ lạnh nói.
Lúc này không chỉ Trường Sinh Giáo mà các giáo phái lớn có đạo tràng trên Địa Cầu nghe tin này đều hừ lạnh, sắc mặt khó coi.
Thần Tử Kim Ô toàn thân được bao trùm trong ánh sáng vô tận tựa như một vầng mặt trời trên trời cao lắc đầu, vô cùng khinh thường.
Thần Tử Vô Cực chân đạp hỗn độn, quanh thân có Thái Cực quay tròn thì sát khí cuồn cuộn, cao giọng nói muốn nghiền nát Diệp Thành như nghiền nát đám côn trùng hôi thối.
Còn Thần Tử Vạn Yêu Môn được yêu khí bao trùm thì sầm mặt hừ lạnh, sát ý mạnh mẽ.
Những Thần Tử đó hoặc cười lạnh hoặc kiêu ngạo hoặc khinh thường, ai nấy đều có ánh hào quang xông thẳng lên trời, tung hoành vũ trụ, sao có thể coi Diệp Thành ra gì.
Mà các Thần Tử, anh tài các giáo khác nghe thấy tin này thì đều mỉm cười cho qua, hoàn toàn không quan tâm.
Chỉ là một cường giả Địa Cầu cỏn con mà thôi, dù giết được hai ba tu sĩ Nguyên Anh thì cũng đâu có là gì? Sao có thể là đối thủ của những Thần Tử hay thiên tài tung hoành biển sao, đứng trên đỉnh cao tinh hà ngoại vực như họ được.
Phần lớn mọi người đều cho rằng Diệp Thành chết chắc rồi.
Chỉ cần bất cứ một Thần Tử nào có được tiên duyên rồi giành thời gian đến thì cho dù là mười Địa Cầu cũng không gánh nổi lửa giận của những giáo phái lớn này.
Dù sao thứ mà Diệp Thành chọc vào đều là những đạo thống Chân Tiên mạnh nhất tinh hà ngoại vực.
Nhưng tiên duyên sắp xuất thế, cũng chẳng ai có thể giành thời gian ra được, mọi người đều vội vã đến đất tiên tranh giành tiên duyên.
Mọi người chỉ nhớ kỹ cái tên Diệp Thành, định sau khi về Địa Cầu sẽ báo thù.
Nhưng tất cả mọi người đều không biết.
"Ầm!"
Trong một góc nào đó trên đất tiên, không gian vỡ nát, hỗn độn tiêu tán, một luồng sáng vàng kim xông vào đất tiên, bóng dáng Diệp Thành đột nhiên hiện ra.
Đôi mắt anh hừng hực ngọn lửa, cứ như muốn thiêu đốt cả trời đất.
.....! Ở sâu trong Địa Cầu, một góc bên rìa đất tiên rộng lớn.
"Ầm!"
Không gian vỡ nát, hỗn độn bị xé rách, một bóng dáng đắm chìm trong ánh vàng kim xông ra, đó là Diệp Thành.
Anh mạnh mẽ xé rách các luồng gió bão hỗn độn, vượt qua những mảnh vỡ không gian để lao vào đất tiên.
Vòng xoáy thời không khủng khiếp có thể xé nát cả Thiên Quân Nguyên Anh này chỉ có Kim thân bất hoại của anh mới có thể xông vào được, tu sĩ Nguyên Anh bình thường chỉ cần dính một