"Grào!"
Sáu Ma tu này ngửa mặt lên trời gào lên, một luồng uy áp vô hình khủng khiếp thoáng cái đã bao trùm mười mấy dặm xung quanh.
Những Ma vật vặn vẹo hung ác kia chợt khựng lại như găp phải kẻ bề trên, chúng cúi đầu khom lưng, cung kính với Diệp Thành, ngay cả Ma vật Nguyên Anh cũng không dám hỗn láo với anh.
"Khí Ma Sát còn có công dụng này cơ à".
Diệp Thành có được sự vui mừng ngoài ý muốn, anh rất hân hoan.
Anh dứt khoát không thu thần tướng vào, cứ cưỡi lên làn khí màu đen như vậy, bay lên bầu trời đất tiên.
Ngay cả những Thần Tử của các giáo phái lớn cũng khó mà đi lại trong đất tiên, không thể không chiến đấu với các Ma vật kia, nhưng Diệp Thành lại như một nhà vua trở về lãnh địa của mình, anh đi đến nơi đâu là vô số Ma vật lại cung kính cúi đầu.
Mà năng lượng kỳ quái trong Ma khí hấp thu được càng nhiều, khí tức trên người sáu Ma tu càng lúc càng mạnh mẽ, tốc độ phi hành của Diệp Thành cũng càng lúc càng nhanh.
Đến cuối cùng anh biến thành một tia sét đen, ngang ngược bay qua bầu trời, mang theo tiếng sấm chớp rền vang, truyền khắp mấy chục dặm xung quanh.
"Ai mà ngang ngược dám ngông cuồng trong Ma vực này như vậy? Phải biết là nơi này tuy là vùng bên ngoài cùng của Ma vực nhưng cũng có Ma vật Nguyên Anh sơ kỳ".
Có đám tu sĩ đi phi thuyền màu xanh nhìn thấy thì đều ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về tia sáng màu đen vô cùng ngang ngược phía xa kia.
"Trông có vẻ như là tu sĩ Nguyên Anh, hơn nữa còn là một Ma tu.
Nhưng tông môn tu Ma đạo ở tinh hà chúng ta cũng chỉ có hai đến ba tông môn, không biết là của tông môn nào".
Một tu sĩ già nhíu mày nói, sắc mặt hiển nhiên coa chút kiêng dè.
Ma tu cộng hưởng với Ma vật, lâu dần cho dù thần trí không bị ảnh hưởng thì cũng sẽ trở nên tàn nhẫn khát máu, hơn nữa những người của môn phái nhỏ như bọn họ thì cho dù có bị giết ở đây cũng không ai dám nói gì.
Lúc này Diệp Thành cũng phát hiện ra đám người này, anh điều khiển tia sáng lao vù một cái đến trước mặt bọn họ.
"Soạt!"
Diệp Thành hiện ra từ trong tia sáng, đồ đen tóc đen, trong đôi mắt anh ánh lên tia sáng ma quái màu đen, lại thêm cả sáu Ma tu đang rít gào đằng sau nữa, quả thật trông như một Ma đầu đáng sợ.
"Không biết là vị đạo hữu của Ma tông nào, lão đây là Trường Phong đạo nhân của Tứ Phong cốc, đem theo bảy đệ tử trong cốc đến đây rèn luyện, hiểu biết sự đời".
Tu sĩ già đó hơi chắp tay, sự cảnh giác hiện rõ lên mặt.
Danh tiếng của Ma tu không hề tốt chút nào, ở trong "đất tiên" tràn đầy Ma khí lại như cá gặp nước, thực lực tăng lên một cảnh giới, mọi người đều sợ Diệp Thành nổi lên sát ý.
Diệp Thành lướt nhìn qua, thấy phi thuyền màu xanh kia hẹp dài, dài mấy chục trượng, trông như một phiến lá cây xanh biếc, trên đó lấp lánh ánh sáng phù chú màu xanh, có hai hệ Phong và Mộc, hiển nhiên tốc độ rất nhanh.
Mà tám người này có nam có nữ, nam thì cao lớn, nữ thì đẹp đẽ, tu vi đều không tầm thường, không hề yếu chút nào.
"Ồ, tôi là Cố Trường Sinh của Trường Sinh Giáo".
Diệp Thành thuận miệng nói.
Tu sĩ mà anh từng gặp trong biển sao quá ít, cái tên duy nhất có thể dùng chính là Cố Trường Sinh.
Nhưng anh không ngờ