Sư huynh,cuối cùng huynh cũng đột phá cảnh giới Xuất Khấu rồi?
- Phải. Đám người lâu la kia,đệ xử lí tới đâu rồi? - Bách Văn thong thả đặt nhẹ quân cờ xuống bàn
- Chỉ là một Hồng Môn Ấn nhỏ nhoi mà dám đối đầu với Thiên Tuệ? Đệ đã cho người tới diệt môn của ả tiện nhân ấy. Để huynh nhọc lòng rồi. Nghe nói huynh được cao nhân cứu giúp.
- Là một xú nha đầu. - Bách Văn bật cười.
- Xú nha đầu? - Bách Hiệu cũng không nén nổi thích thú - Người của môn phái nào?
- Một xú nha đầu không có căn cơ tu luyện. Ta đã để lại lệnh bài tùy thân cho nha đầu. Không lâu nha đầu sẽ tìm đến đây.
- Haha. Không nghĩ,nếu nha đầu biết huynh là trưởng môn của Thiên Tuệ,có sợ hãi mất hồn vía? E rằng sẽ không tới - Bách Hiệu vui vẻ pha trò.
- Nha đầu chắc chắn sẽ tới. Vì lão tử là gia gia của nha đầu?
- Gia gia? Huynh đang trêu ghẹo lão đầu tử già nua như ta sao?
Thiên Tuệ thuộc về tà giáo. Tu luyện không cấm sắc tình lục dục nhưng nhất định không được kết đạo lữ cùng kẻ khác. Cho nên chuyện có hậu thế càng không thể xảy ra. Nếu có kẻ dám trái quy tắc,chiếu theo gia môn,xử tử tại chỗ bất kể thân phận.
Mà ý Bách Văn đang nói ở đây,y có một đứa cháu gái. Bách Văn là người quy tắc. Chắc chắn không có chuyện y phạm sai lầm. Lời y nói càng khiến Bách Hiệu không thể hiểu. Lão huynh này của Bách Hiệu tính tình vốn cổ quái. Người làm đệ đệ như lão nhiều lúc cũng phải im lặng tuân thủ.
Bách Hiệu là đệ đệ kết nghĩa của Bách Văn. Khi ấy tại núi Bách Nguyệt quyết chiến một trận sinh tử. Bách Văn dù khiến Bách Hiệu thua tâm phục khẩu phục những không giết lão,ngược lại còn làm lễ tế kết bái. Lấy Nguyệt làm tín,lấy Bách làm thân. Hai người tung hoành ngang dọc trên giang hồ,cuối cùng lập ra Thiên Tuệ.
Hai huynh đệ tình như thủ túc.
Nội tâm của Bách Văn bất chợt chấn động. Lão đầu tức giận,không cẩn thận đập vỡ bàn cờ.