Ngươi là ai? - Yêu Thanh Sơn bắt chuyện cùng Bạch Thụy
- Ta tên là Bạch Thụy. Âu Dương Bạch Thụy.
- Được. Ta hỏi ngươi,ngươi theo tỷ muội ta để làm gì? Ta vốn dĩ cho qua vì nghĩ ngươi không có ý tứ gì xấu. Nhưng ngươi xem,nhờ ngươi mà thanh danh của ta bị mất trắng. Ta cảnh cáo ngươi,tốt nhất từ nay đừng để ta gặp cái tên mặt trắng là ngươi thêm một lần nào nữa. Nếu không,ta gặp ngươi ở đâu,ta đánh ngươi ở đó.
Yêu Thanh Sơn quay lưng bước đi thì Bạch Thụy nhanh tay bắt lấy nàng kéo lại.
- Ta là có ý với nàng.
Yêu Thanh Sơn lạnh lùng hất tay y :
- Ta không có ý với ngươi. Ta với ngươi chỉ là người dưng nước lã,không nhất thiết phải cùng nhau có quan hệ.
- Ta...
- Buông tay - Yêu Thanh Sơn ra lệnh.
-.....
- Được rồi. Được rồi. Tỷ tỷ đừng nóng
Vân Phi vác tấm thân tàn chạy ra,tay cô đặt giữa nơi tiếp xúc của hai người sau đó nắm chặt lại.
- Tỷ tỷ à,huynh ấy cũng là người rất tốt. Y chắc chắn không làm chuyện gì khiến tỷ buồn. Tỷ cho y một cơ hội có được không?
- A Phi,sau lần tỷ cứu hắn,đây là lần đầu gặp y. Một kẻ đáng nghi như y,sao muội lại nói đỡ cho y?
Yêu Thanh Sơn cố giật tay ra nhưng sức mạnh trời sinh của Vân Phi khiến nàng không thể làm theo ý của bản thân. Vân Phi vẫn cố chấp,cô phải tìm mỏi cách cho mối lương duyên này kết hoa sinh quả
- Tỷ đâu thể cùng muội sống tới cuối đời? Tỷ thử một chút cùng với y,coi như vì muội,cũng như cho bản thân một cơ hội,có được không?
- A Phi,chưa bao giờ muội làm trái ý muốn của tỷ. Tại sao muội cứ cố dồn ép tỷ. Muội đang tính giở trò gì sau lưng tỷ có phải không? Tỷ không biết tại sao,nhưng dạo này,tỷ thấy vô cùng bất an.
- Tỷ tỷ...
- Ưm...
Yêu Thanh Sơn cảm thấy cả trời đất như sập xuống,nàng ngã vào vòng tay của Vân Phi trong sự ngỡ ngàng của Bạch Thụy. Vân Phi lập tức dùng một giọng điệu khác để nói chuyện với y :
- Của ngươi. Bế tỷ ấy vào trong.
- Được.
Bạch Thụy cẩn thận đặt Yêu Thanh Sơn lên chiếc