"Tôi thật sự rất vui, khi hải sản của tôi được chọn làm món chính."
Wave đang mặc tạp dề, ôm khay đầy rau củ tươi sống đứng trước một nồi hầm.
Cậu liếc mắt sang bên cạnh, thấy được Bols đang xử lý con cá một cách điêu luyện.
"Thật kì lạ khi một người nhìn đáng sợ như anh ta lại biết nấu ăn."
Wave thở dài, cậu thừa nhận là cậu hơi có cái nhìn phiến diện về người này, nhưng khi cậu định bỏ một bó rau vào nồi hầm đang sôi sục.
Âm thanh của Bols ngăn cậu lại.
"Wave, nên bỏ cải bó xôi vào cuối, nếu không nó sẽ bị bấy đấy."
"À, tôi xin lỗi."
Cậu đã có cái nhìn sai lầm, nên Wave quyết định sửa sai.
"À mà nhân tiện, tôi thấy rất nhẹ nhõm khi biết anh là là người tốt đấy, Bols."
"Tôi không...!phải loại đó đâu..."
Bols đột nhiên trở nên trầm mặc, Wave chỉ có thể im lặng một cách lúng túng.
Ngoài phòng họp của Jeagers.
Kurome đang sử dụng một đuôi cỏ lau trụi sạch trêu đùa với Coro, Stylist và Run thì nói chuyện.
"Đội trưởng, bình thường khi ngài ở đây thì ngài làm gì vậy,"
Seryu hỏi, Esdeath bên cạnh vừa uống một li rượu vang đỏ vừa trả lời.
"Chủ yếu là tra tấn và đi săn.
Hoặc nghiên cứu."
"Nhưng mà lúc này, ta quan tâm đến tình yêu hơn."
"Tình yêu?!"
Hai phái nữ là Seryu và Kurome trở nên hứng thú.
Không hổ danh là chủ đề bàn luận muôn thủa.
Esdeath đặt li rượu vang xuống, hai tay đan vào nhau chống cằm.
"Ngày mai ta sẽ đi xuất hành trong thủ đô, ta có một dự cảm...!tình yêu đang tới!"
...
"Chào."
"Yo."
Sau màn chào hỏi đơn giản, Tatsumi bỏ mũ che mặt ra, được Lubbock dẫn vào một tiệm sách.
Cậu ta đến trước một cái giá sách, ấn lên ba quyển sâch khiến chúng thụt vào trong.
Giá sách thụt vào rồi mở ra một lối đi.
"Quả là giống một cơ sở bí mật đấy."
"Là niềm tự hào của tôi đấy."
Khi cả hai đi xuống, Leone đã ngồi trên một cái ghế sofa chờ sẵn.
"Yo ho! Chào mừng đến căn cứ bí mật ở thủ đô!"
"Chị thoải mái quá đấy!"
Lubbock thở dài, cậu lấy tờ truy nã của Mine rồi đính lên tường, trên đó còn có của Akame, Bulat, Sheele.
Tính đến bây giờ, chỉ còn lại có cậu, Tatsumi và Leone có thể hoạt động thoải mái tại thủ đô.
"Này, thành phố đang xôn xao về lực lượng đặc biệt mới.
Chúng tự gọi mình là Jeagers."
"Esdeath là đội trưởng của Jeagers thì cũng chả có gì lạ khi nó trở thành đề tài nóng..."
Không cần nghĩ cũng biết, Jeagers gồm toàn bộ những kẻ sử dụng teigu, được thành lập để đối trọng với Night Raid.
"Kể từ khi biết cô ta là người nguy hiểm như thế nào.
Tatsumi, nói thật là tôi khá ngạc nhiên khi anh Dương Hằng có thể chạy thoát sau khi thua cô ta đấy."
"Ý cậu là sao? Mà rốt cuộc Esdeath mạnh đến mức nào?"
Leone trầm lắng, cô nhớ về thời gian khi mà cô giám sát Esdeath.
Cô ta luôn cố ý để lộ sơ hở, lừa Leone ám sát cô ta.
Nhưng bản năng cảnh báo cô một khi làm vậy, kết cục cuối cùng chỉ có chết.
"Xem nào, để tôi cho cậu một gợi ý."
"Vài năm trước, một bộ lạc ở phía Tây Nam đã nổi dậy chống lại chế độ độc tài của đế quốc.
Thủ đô đã phản ứng lại bằng cách gửi lực lượng quân đội đến đó."
"Bộ lạc khoảng một vạn quân, còn thủ đô là mười hai vạn.
Giống như không cần đánh đã biết kết quả."
"Tuy nhiên, địa hình và những trướng ngại lại là thứ khiến những người lính thủ đô đã quen với môi trường ôn hòa phải đau đầu.
Giáp mặt với sự khắc nghiệt của tự nhiên, bọn họ trở nên mất phương hướng và chán nản."
"Chưa kể, bộ lạc thường xuyên tập kích vào ban đêm, gây ra khủng hoảng to lớn."
"Sau đó, thủ đô gửi đến tiền tuyến hai vị tướng quân còn trẻ nhưng giàu tiềm năng là Esdeath và Najenda.
Cậu biết gì không, Tatsumi? Najenda khi đó đã tận mắt thấy Esdeath đóng băng một khu vực sông khổng lồ thành một con đường thẳng đến bản doanh của bộ tộc, trực tiếp ngăn cản dòng chảy của nó.
Sau đó dẫn quân tàn sát một cách trắng trợn những người thổ dân bộ lạc."
"Tra tấn, tàn phá, gieo rắc sự tàn bạo và nỗi kinh hoàng.
Najenda đã chứng kiến tất cả những điều đấy."
"Thủ đô tuy rằng ra lệnh diệt trừ làm gương.
Nhưng việc làm của Esdeath chả khác nào đổ thêm dầu vào lửa cả, thế nên sau đó lại xuất hiện thêm rất nhiều cuộc nổi dậy."
"Đó chính là những gì cô ta muốn, ngọn lửa chiến tranh luôn bùng cháy để có thể giết và tra tấn thỏa thích."
"Không thể tin được..."
...
"Nè, tể tướng, ông nghĩ sao khi đại tướng Esdeath nói cô ấy muốn được yêu?"
Trên một bàn ăn sang trọng, hoàng đế thắc mắc hỏi kẻ đối diện là tể tướng, người vẫn đang chăm chăm vào miếng thịt.
"Khi con người đến một độ tuổi nhất định, họ đều sẽ có ham muốn.
Đại tướng Esdeath sinh ra để chiến đấu.
Cho đến lúc này, cô ta vẫn coi trọng chiến tranh hơn bất kì điều gì.
Nhưng xem ra có một mong muốn khác đã trỗi dậy."
Tể tướng nói một lèo xong lại gặm thịt