Dương Hằng dẫn Aya đến một tiệm cà phê cách đó không xa cho lắm.
Tiệm không quá lớn, không khí khá ấm cúng, mỗi tội không có vị khách nào.
"Em cứ ngồi ở đây đi, thầy vào trong một lát."
Dương Hằng đi vào phòng trong, để Aya một mình bên ngoài tiệm.
Cô yên vị trên cái ghế trước quầy, khônv dám đi đâu mà chỉ ngó tới ngó lui.
"Meow!"
Tiếng mèo kêu khiến cho cô chú ý.
Aya nhìn quanh, thấy được một con mèo nhỏ đang chạy về phía mình, biểu tình của cô trở nên vui mừng.
Bởi vì đó chính là chú mèo nhỏ trong hộp bìa cát tông kia.
Cả ngày nay cô hớt hải đi tìm, hóa ra nó đã được thầy giáo của cô nhận nuôi.
Aya đã muốn tìm chủ mới cho nó từ lâu mà vẫn chưa tìm được ai.
"Ồ, em thích mèo lắm hả Asagiri?"
"Vâng, em thích mèo lắm.
Nhưng không thể mang về nuôi."
Dương Hằng vừa lúc này cũng đi ra cùng một ít dụng cụ, nhìn thấy Aya đang vuốt ve chú mèo.
Lông mày của hắn cũng giãn ra, nếu có một ai hay cái gì quen thuộc trong một môi trường xa lạ, con người ta sẽ làm quen với moi trường đó nhanh hơn.
Aya ôm con mèo trong lòng, nhìn xem Dương Hằng "biểu diễn" tuyệt kĩ pha cà phê khiến cho cô trầm trồ không dứt.
Cốc cà phê nóng hổi ra lò, Aya uống một ngụm vào, cảm thấy thân nhiệt dường như cao lên một chút.
Rất ấm áp và thoải mái.
Cà phê của Dương Hằng không cho thêm chất tạo ngọt nhưng khi uống nó lại có một vị vô cùng đặc thù.
"Sao, em thích chứ?"
"Vâng...!nó ngon lắm ạ!"
Nhìn cô bé đang nỗ lực húp cốc cà phê lớn bằng nửa khuôn mặt của mình, Dương Hằng cũng có một chút vui lây.
Hắn kể mấy câu chuyện thú vị, nỗ lực làm phân tán sự chú ý của Aya, làm cho cô không quá đặt nặng về tình huống suýt nữa bị hiếp dâm trước đó nữa.
Điều đó quả thật có tác dụng, cảm xúc của Aya đã ổn định hơn lúc trước.
Hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Dương Hằng định cho Aya một cái vỗ vai an ủi thì thấy được một việc kì lạ.
Khi mà bàn tay hắn đến khoảng cách nhất định, hắn thấy được cả người của cô vô thức run lên, dù cho biên độ rất nhẹ nhưng cũng không qua được mắt hắn.
Hình như không phải là sợ hắn, mà càng giống như ám ảnh đến độ cơ thể tự phản ứng.
Bạo hành sao?
Mặc kệ là vì lý do gì, Dương Hằng ngay lập tức chuyển ngoặt thu tay về, sắc mặt vẫn điềm nhiên như thường.
Aya cũng đã nhạy cảm bắt được cái gì đó.
"Thầy Dương Hằng, em..."
"Không sao, Asagiri."
Ở trong tiệm cà phê một lúc nữa, Aya nhận được một tin nhắn đến từ Kaname trong điện thoại.
Dương Hằng quan sát được cả người cô lại run lên, giống hệt với khi nãy.
Hắn nheo mắt lại.
"Thầy...!em phải về đây..."
"Ừm, em đi đường cẩn thận nhé.
Lúc nào muốn thì cứ tới đây."
Nhìn Aya cúi đầu chuẩn bị rời đi, hắn đắn đo một chút rồi gọi cô lại.
"Aya, thầy có thể gọi em là Aya được chứ?"
"A...!vâng!"
"Đây là số điện thoại của thầy, nếu có gì khó khăn thì cứ gọi nhé."
Aya nhận được tấm danh thiếp của hắn.
Cô sửng sốt, sau đó cúi đầy cảm ơn rồi ra về.
Dương Hằng vẫy tay tạm biệt.
Hắn xoa bụng con mèo, ánh mắt trở nên lạnh băng.
Nhà của Aya, hắn chắc chắn phải đi để xác nhận tình huống.
Còn về gã rác rưởi đã suýt hiếp dâm cô, hắn sở dĩ thả chạy là bởi vì không muốn cho Aya bất kì kích thích nào thêm, cô không cần phải chứng kiến bất cứ hình ảnh bạo lực nào.
Nhưng mà không có nghĩa là hắn bỏ qua đơn giản như thế.
Ngay chiều hôm đó, Dương Hằng làm đơn tố cáo lên phòng quản lý học sinh.
Nếu như không có án phạt cụ thể, hắn tuyệt đối không buông tha chuyện này.
Thế là, đã có một cuộc đấu khẩu giữa Dương Hằng cùng một số giáo viên khác, lùm xùm rất to trong phòng giáo viên.
Một phần chọn im lặng, một phần lên tiếng ủng hộ, còn một phần thì quay ra phản đối và yêu cầu Dương Hằng hãy ỉm chuyện này đi, trường sẽ cho Aya bồi thường phù hợp.
Dẫn đầu những giáo viên phản đối là tên thầy giáo cũ của lớp Aya.
Gã đã ghét Dương Hằng từ trước, coi đây là cơ hội tốt để hạ bệ hắn.
"Cậu nên bình tĩnh lại, chúng ta là giáo viên và có nghĩa vụ phải giữ gìn hình ảnh cho ngôi trường."
Dương Hằng thật sự muốn cười phá lên, giữ hình ảnh cho trường? Thứ danh dự chó má đấy mà cần phải giữ gìn?
"Tôi không cần biết, học sinh của tôi suýt nữa đã bị xâm hại.
Tôi cần công đạo cho con bé."
Tương lai của Aya rất có thể sẽ bị phá hủy, không, nó khả năng đã bị phá hủy từ trước rồi.
Tất cả là bởi sự quản lý tệ hại của nơi này, một nơi chỉ tốt ở vẻ bề ngoài nhưng bên trong đã sớm thối rữa.
"Chậc, dù sao thì trò Asagiri đã bị hiếp dâm đâu..."
Bang!
Dương Hằng nắm lấy cổ áo của gã thầy giáo rồi đẩy mạnh vào tường.
Mọi người trong phòng giáo viên kinh hô, định lao ra can ngăn thì bị