"Hôm nay âm u thật."
Hắn mặc A.T.A Armor, cưỡi xe máy xuyên qua các giao lộ.
Teigu xe máy này không chỉ có thể tăng tốc, nó còn có thể giảm xóc, leo tường và vượt địa hình.
Tuy rằng khả năng chiến đấu không đáng kể, nhưng lại là phương tiện di chuyển cực kì tiện lợi.
Dương Hằng đã lái lên tầng thượng của một tòa cao ốc.
Từ đây, hắn có thể thấy được một phần hoa lệ của thành thị rộng lớn này.
Đột nhiên, hắn quay đầu về phía sau.
Cách đó khoảng mấy chục mét là một kẻ có cái đầu bóng loáng như kim loại, chỉ có độc một cái miệng mà không có thêm bất kì cơ quan nào khác.
Kẻ đó mặc một bộ trang phục trông khá giống quân phục nhưng màu đen, những dây tua từ vai rủ xuống lất phất bởi gió ở trên tầng cao.
Hơn nữa, cái phong cách và tạo hình kỳ dị kia...
"Để ta đoán nhé, Admin?"
"Ngươi làm ảnh hưởng tới kế hoạch của vua, Kamen Rider Sig.
Vậy nên ngươi phải bị trừ khử."
"Chậc, ta khá thắc mắc vua của các ngươi rốt cuộc là cái gì."
Admin không trả lời.
Dương Hằng lắp đai lưng, đối thủ đã muốn diệt trừ hắn, hắn cũng không thể ngồi nói chuyện phiếm mãi được.
Hắn cũng dần dần cảnh giác.
Nếu như biết sức mạnh của hắn có thể dễ dàng giết chết Admin mà vẫn độc thân đến đây, tên này chắc hẳn cũng rất đáng gờm.
"Dragon Sig!"
"Biến hình!"
Rồng bạc gầm thét, sau đó tháo dỡ chính mình để lắp lên người hắn.
Dương Hằng kích hoạt quyền hạn tra xét.
Admin Ichi, trị số 4.5.
Dragon Sig, trị số 3.9.
"Đùa nhau chắc."
Dương Hằng giật giật mí mắt, mới diệt có tí lính lác mà tay to tìm đến cửa rồi.
Hắn bung hai cánh ra, ngọn lửa màu bạc bao trùm thân thể, rực cháy trên không trung.
Đặc biệt là trong đêm tối, nó càng tỏ rõ hơn, sáng bừng cả một vùng trời.
"Mẹ ơi! Là siêu nhân! Là siêu nhân!"
Một thằng bé liên tục giật vạt áo của mẹ mình, tay còn lại chỉ thẳng về đỉnh của tòa cao ốc.
Nó chính là người đã trông thấy Dương Hằng biến hình bốn tháng trước.
— QUẢNG CÁO —
Những người đi đường bên dưới nhao nhao lấy điện thoại ra.
Quay lại khoảnh khắc điên rồ này.
Ở phía bên trên, khí thế của Dương Hằng tích lũy đến đỉnh điểm, thân hình của hắn biến mất tại chỗ.
Nắm đấm chỉ trong chớp mắt đã gần sát đến mặt của Ichi.
Oanh!!!
Một tiếng bùng nổ lớn vang lên khiến cao ốc rung chuyển.
Hắn đấm mạnh hất tung Ichi lên trên cao, giậm nát mặt bê tông bên dưới phi thẳng lên trên.
Trước mặt Ichi xuất hiện một mặt kính vô hình, nó bị cú đấm của Dương Hằng phá nát thành mảnh vụn.
Lửa bạc lao đến, Ichi không hề nao núng, hoặc nó vốn dĩ không có thứ cảm xúc đó.
Trên tay nó xuất hiện một thanh kiếm giống như được ngưng tụ ra từ sấm sét.
Chém vào đám lửa bạc.
Những tia sét tràn lan ra bốn phương tám hướng, nó không phài loại sấm sét thông thường, nó rất sắc bén.
Dù cho tính từ này không thích hợp với sấm sét cho lắm.
"Thanh kiếm này sẽ cắt vụn tất cả những gì có trong vùng ảnh hưởng của nó."
Ichi bình thản nói, khu vực ít nhất phải trăm mét xung quanh phạm vi cây kiếm trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Lửa bạc bị xé vụn thành từng mảnh, tan rã trên không trung.
Ichi đã ổn định được thân hình, nó lơ lửng trên bầu trời mà không cần bất cứ công cụ hỗ trợ nào, Dương Hằng cũng bay đến đối diện nó.
"Bay, cây kiếm kia, ngươi chắc hẳn không chỉ có một năng lực."
Những Admin khác Dương Hằng đối đầu đều chỉ sử dụng duy nhất một năng lực.
Như Nana là bắn ra những tia có khả năng vặn xoắn khi chạm vào.
Hay Hachi thì là phân tách bản thể.
"Chính xác hơn là 100 năng lực."
"Chậc, một con số khủng khiếp đấy."
Dương Hằng tặc lưỡi, đồng thời cảm thấy có chút khó hiểu.
Tại sao Ichi lại mạnh hơn các Admin khác quá nhiều như vậy?
Hắn tập chung đến mức tối đa, adrenalin tuôn ra tràn ngập tâm trí, cái cảm giác này đã khá lâu rồi hắn không trải nghiệm.
Đã đến lúc đánh toàn lực rồi.
...
Trên một con đường vắng vẻ, một thiếu nữ mặc bộ đồng phục thể thao, sau lưng đeo bao vợt đang chạy thục mạng về phía trước.
Vẻ mặt của cô nhanh chóng chuyển thành hoảng sợ khi nhìn thấy "thứ" đang đứng bên trên hàng rào.
"Chuyện này...!tại sao chứ?"
Ni, tên Admin nhìn xuống thiếu nữ bằng khuôn mặt quái dị.
Mười giây sau, thiếu nữ chỉ còn là một cái xác đẫm máu với phần đầu bị vặn xoắn.
Ni gậy phép của cô lên, than thở.
— QUẢNG CÁO —
"Thật là...!mày nghĩ cái gì vậy?"
Không chỉ riêng mình thiếu nữ này, các vụ thảm sát nhắm vào Mahou Shoujo diễn ra rải rác khắp nơi.
Tất cả bọn họ đều bị giết một cách quá đột nhiên và gần như không có sức chống cự.
Trong một quán ăn bình dân, hai người Kiyoharu và Kosame đang ăn bữa tối của mình.
Đột nhiên, Kiyoharu ôm đầu một cách đau đớn
Đồng tử