"Mỗi một khu vực đều được quản lý bởi một Admin khác nhau."
Dương Hằng vẽ lên bảng năm cái tên, phân biệt là Nana, Hachi, Juuhachi, Jyuushichi, Roku.
"Khu vực này được quản lý bởi Nana."
"Còn khu vực của nhóm Kosame được quản lý bởi Hachi."
"Nếu xét trên toàn Tokyo này, phải có đến cả hai mươi Admin khác nhau."
Dù Dương Hằng đã tiêu diệt đến bốn Admin, cũng phải có ít nhất mười sáu kẻ như vậy nữa.
Với lực lượng chỉ tầm vài người như thế này thì rất khó để sinh tồn, chứ đừng nói là đối đầu với trang web ma thuật.
"Chả lẽ...!chúng ta chỉ có vẻn vẹn chín người thôi sao?"
Aya có chút lo lắng hỏi, cô không thấy tình hình khả quan cho lắm.
Kosame bình tĩnh đáp lại.
"Ngoài chúng ta ra, có rất nhiều Mahou Shoujo khác ngoài kia.
Rải rác khắp Tokyo.
Họ đều đang lan truyền thông điệp bắt Admin."
Dương Hằng thở dài.
Nói thật, hắn cảm thấy những thiếu nữ này tham gia vào việc giết chóc vẫn khá mạo hiểm.
Nhóm của Kosame có năng lực khá mạnh, khả năng tác chiến không tệ.
Còn nhóm của của Aya thì đang có lục đục giữa Rina và Nijimin, gậy phép còn đang đánh rơi không biết ở nơi nào.
Những Mahou Shoujo khác có khi cũng không tốt đến mức nào.
Dù sao không phải gậy phép nào cũng phù hợp để chiến đấu và không phải ai cũng giỏi chiến đấu.
"Kế hoạch này...!đầy lỗ hổng."
"Chúng tôi cũng chịu thôi, ông chú.
Dù sao hành tung của bọn Admin quá bí ẩn."
Dương Hằng nhớ lại cái dòng chảy tiêu cực khổng lồ lúc trước, nó chắc hẳn có liên quan đến gậy phép.
Đáng tiếc là hắn không tìm thấy đầu nguồn.
"Tối nay tôi sẽ đi thăm dò thử."
Hắn lên tiếng, dù sao hắn hiện tại cũng là người có khả năng sống sót cao nhất.
Với lại dù bị phát hiện bởi đám Admin, ai giết ai còn chưa biết đâu.
Nhưng mà Aya vẫn có chút lo lắng.
"Nhưng mà thầy..."
"Không sao đâu, cậu phải thấy lúc ông chú đánh với Admin cơ."
Nghĩ lại cái khoảnh khắc Dương Hằng vừa tiêu diệt Hachi xong, lập tức xuất hiện ngay sau bọn họ thì Kiyoharu lại run rẩy trong lòng.
Ông chú thật đáng sợ.
Bàn kế hoạch đã xong, Dương Hằng cởi bỏ bộ giáp.
Nhóm Kosame ngớ người, cả bốn người không biết hắn lại trẻ như thế.
Kiyoharu lập tức đổi giọng.
"Ông chú...!à không! Anh trai! Anh thật sự làm giáo viên à?"
Dương Hằng nhăn mày, không phải hắn đã nói lúc trước rồi sao?
Nói thật, ấn tượng của những nữ sinh ở đây với giáo viên, đặc biệt là thầy giáo đều không tốt cho lắm.
Điển hình là hai người Aya và Kiyoharu.
Với Aya, thầy giáo trước kia của cô biết rõ việc cô bị bắt nạt thậm tệ ra sao.
Nhưng thay vì giúp đỡ hay ngăn chặn, gã thậm chí còn hùa theo ở một số thời điểm.
Kiyoharu còn tệ hơn, gã thầy giáo là một trong những kẻ khién cậu trở thành Mahou Shoujo là đủ hiểu.
Sau khi bàn kế hoạch và hướng đi tiếp theo sau, các thiếu nữ bắt đầu chuyển hướng chủ đề trò chuyện.
Dương Hằng thì đi vào bên trong bắt đầu pha cà phê.
Cà phê cho khách là không thể thiếu được.
"Nijimin! Cho tớ bắt tay với! Tớ đã mua hết bài hát của cậu đấy!"
"À ừm...!cảm ơn..."
Kiyoharu hào hứng xán lại gần Nijimin, nhưng tâm trạng của cô hiện tại không tốt cho lắm nên chỉ trả lời ậm ừ cho qua.
Tsuyuno nhìn khuôn mặt của Kiyoharu, cảm thấy nó có đôi chút quen thuộc.
Nghi ngờ hỏi.
"Đợi đã, cậu không ohair là cái người trên Retweet kia sao? Con trai ấy?"
"Hể...!người này là con trai sao?"
"Xạo quá đi!"
"Chẳng lẽ Admin đã nhầm lẫn?"
Mikari chống cằm, giọng điệu châm chọc không hề nể nang đốp chát vào mặt cậu.
"Admin sao có thể nhầm lẫn được.
Đúng không, thằng gay ma thuật?"
"Tao ghét mày, Mikari!"
"Bọn bây im hết đi!"
"Đừng...!đừng cãi nhau nữa...!ha...!ha...!ha...!muốn cắt...!muốn cắt..."
Nhìn hai người đang nhìn trừng trừng vào nhau như sắp chuẩn bị đánh lộn.
Sayuki lăm lê cây kiếm.
Kosame thì bắt đầu tiến vào trạng thái trầm cảm, ngồi ôm gối run rẩy.
Bốn người nhóm Aya im bặt, quả đúng là nhóm của Mahou Shoujo, bất ổn ghê.
— QUẢNG CÁO —
Event
Tất cả mọi người chia tay tại đây.
Tsuyuno sẽ ở tạm nhà Aya bởi vì nhà của cô đã bị phá hủy.
Rina lẽ ra vẫn sẽ ở lại tiệm cà phê, nhưng cô lại nằng nặc đòi đi đến ở cùng Aya và Tsuyuno.
Với lý do là nơi này quá quạnh quẽ, cô không thích.
"Đi mà Tsuyuno! Tôi hứa sẽ cải tà quy chính!"
"Nằm mơ.
Aya, chúng ta đi thôi!"
"Aya, cho tôi ở với!"
"Tsuyuno, cho cô ấy một chút cũng không sao..."
Thế là, trước sự kinh ngạc của cha mẹ Aya, nhà Asagiri