Bùi Dực nhìn chằm chằm vào đôi mắt hạnh của Thẩm Diên.
Hắn bưng lấy hai má nàng, để nàng nhìn bản thân với giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Diên Diên, nhìn ta, phải nhớ kỹ dáng vẻ của phu quân.”
Hắn nói rồi tiếp tục nhấn eo xuống, quy đầu siêu to căng thịt mềm chật hẹp ra, tiến vào trong từng tấc một.
Càng đến chỗ sâu bên trong, nụ hoa càng chật hẹp, viên quy đầu tròn trịa bị kẹp sung huyết tím.
Bụng dưới của Bùi Dực căng chặt, chỉ cảm thấy vừa đau vừa sướng.
Hắn nhẹ nhàng thở hổn hển, cũng không dừng lại động tác ra ra vào vào.
Hắn cong eo tiếp tục đi xuống, củ khoai to càng cắm càng sâu, cô bé nho nhỏ bị mở ra lớn mấy lần.
Thịt mềm nơi miệng huyệt căng chặt đến trắng bệch tựa như muốn vỡ ra.
Thẩm Diên nhíu mày, cắn môi dưới rên rỉ: “Ơ… Phu quân, thật căng, đừng vào được… Hức…”
Bùi Dực thở nặng nhọc, rũ mắt nhìn nơi hai người giao hợp.
Hắn còn có nửa cây súng loã lồ bên ngoài, gân xanh nhô ra đặc biệt dữ tợn, kêu gào muốn cắm vào bên trong.
Hắn thở dài, đè nén xúc động trong thân thể muốn đấu đá lung tung, cuối cùng là lui ra sau rút hàng họ ra ngoài.
Hắn lâu lắm không làm việc này, thứ bên dưới hưng phấn thật sự, căng vừa thô vừa dài, cứng như sắt nóng, còn thỉnh thoảng run rẩy phun ra tinh dịch dính nhớp.
Vật này của hắn vốn thô to hơn đàn ông tầm thường.
Tuổi Thẩm Diên còn nhỏ, nhụy hoa lại chặt chẽ nhỏ hẹp.
Nguyên cây cắm vào, khó tránh khỏi nàng hơi ăn không tiêu.
Bùi Dực lo lắng cho cơ thể của Thẩm Diên nên rút gậy th*t ra đến cửa hang, lại cong eo chậm rãi đẩy mạnh.
Khi cắm vào hơn phân nửa thanh, hắn nhún phần hông, nhẹ nhàng đưa đẩy lên.
Đoá hoa của Thẩm Diên vừa ướt vừa chặt, mỗi lần xuyên vào trong thì tầng tầng lớp lớp thịt mềm sẽ tụ hợp lên cắn chặt hắn ngăn cản hắn tiến vào.
Bùi Dực bị mật huyệt chật chội xoắn khiến mồ hôi nóng ròng ròng, bụng dưới càng thêm trướng đau.
Hắn cúi đầu hôn Thẩm Diên, dịu dàng dỗ nàng: “Diên Diên, phu quân muốn vào, chịu đựng chút nhé.”
Cặp mắt của Thẩm Diên mê ly, đôi má ửng hồng, nàng thở dốc, còn chưa tiêu hóa xong lời Bùi Dực nói thì giây tiếp theo lại nhíu mày kêu lên.
“A a… Phu quân… Ư… Đến trong cùng, đừng đẩy… Hu hu…”
Bùi Dực vừa rồi ấn vòng eo nhỏ của Thẩm Diên, nhấp phần hông, đột nhiên đẩy về phía trước.
Hàng họ thô dài căng ra tầng tầng nếp gấp thịt, phụt một tiếng, trực tiếp cắm xuống chót.
Hai quả trứng nặng trĩu dùng sức đánh tới bắp đùi trắng nõn của nàng, súng ống thô dài nhét đầy mật huyệt, không chừa lại một khe hở.
“Ư… Ưm… Phu quân… Đi ra ngoài… A…” Cả người Thẩm Diên bị nện run rẩy, miệng cổ tử cung mẫn cảm bị quy đầu lớn xuyên tới nhức mỏi.
Nàng đá loạn xạ, lắc mông, muốn nhổ vật nam tính của hắn ra.
Quá sâu, vừa thô vừa dài, nong nóng cưng cứng, nàng cảm thấy phía dưới của bản thân sắp bị nóng chảy.
“Diên Diên, nàng thật chặt, cắn thật là thoải mái.” Bùi Dực ôm chặt Thẩm Diên, nằm ở trên người nàng, hưởng thụ cảm giác nguyên cây gậy th*t bị thịt non mềm mại ướt át xoắn chặt lấy.
Đường đi chật hẹp bao vây lấy hắn tứ phía, thớ thịt mềm co rụt lại mấp máy, dùng sức hút cắn