Thẩm Diên dồn dập thở hổn hển, cơ thể mềm thành một vũng nước trong lồng ngực của Bùi Dực, đường đi dưới thân của nàng còn đang tự nhiên co rút lại, từng chút từng chút liếm mút hàng họ của hắn.
Bùi Dực thay nàng vén lên tóc mái mướt mồ hôi trên trán, thỏa mãn hôn lên cái trán trắng nõn của nàng.
“Diên Diên, lần sau chớ có nhận sai người.” Sau khi Bùi Dực hoan ái thì đặc biệt có giọng nói khàn khàn lười biếng.
Thẩm Diên nhẹ chớp chớp đôi mi quạ ẩm ướt, mê mang nhìn người đàn ông trên người.
Nàng cảm thấy đêm nay Bùi Dực hơi khác.
Lần làm tình trước đó, hắn cực kỳ dịu dàng, không ngừng khiêu khích nàng, hầu hạ nàng, làm nàng thoải mái.
Bùi Dực tối nay, Thẩm Diên cảm thấy động tác của hắn hơi lỗ mãng.
Tuy rằng động tác nửa trước của hắn vẫn dịu dàng, cũng có lo lắng đến cảm giác của nàng nhưng sau đó, dường như là ngựa hoang thoát cương, cắm vừa sâu vừa nặng, nện nàng yêu kiều rên rỉ không ngừng.
Thẩm Diên cẩn thận nhìn chằm chằm đôi mắt đen của hắn.
Tầm mắt hai người giao nhau, nàng nhìn thấy tình yêu quen thuộc trong mắt hắn thì trong lòng lại xác định hắn là Bùi Dực kiếp trước.
“Phu quân, chàng không vui sao?” Thẩm Diên thử hỏi.
Bởi vì nàng nhận sai người, không phân biệt được dáng vẻ của hắn cho nên hắn không vui sao?
“Không có.” Bùi Dực trở mình, đặt Thẩm Diên lên ngực mình, để tránh đè lên người nàng.
Hắn dịu dàng vuốt ve mái tóc đen mềm mại của nàng rồi nhẹ giọng nói: “Hôm nay là ngày vui lớn của chúng ta, có thể kết làm vợ chồng với Diên Diên là chuyện ta tha thiết ước mơ, như thế nào sẽ không vui đây.”
“Nhưng…” Tuy rằng Bùi Dực giải thích như vậy nhưng Thẩm Diên vẫn cảm thấy chua xót trong lời nói của hắn.
Hắn vẫn luôn nhấn mạnh để nàng nhớ kỹ đến dáng vẻ của hắn, còn không phải là bởi vì nàng nhận sai người sao?
Bùi Dực xác thật hơi không vui, hắn nghe thấy Thẩm Diên nói bởi vì nhận sai người mà nàng cực kỳ thuận theo nghe lời tùy ý một người đàn ông khác đùa nghịch, làm hết việc hoan ái trên giường.
Mà thuận theo kiều diễm này kia vốn nên thuộc về hắn, trong lòng không khỏi hơi khó chịu.
Tuy rằng người kia cũng thuộc về một bộ phận của hắn, là hắn lúc còn trẻ nhưng trong lòng hắn vẫn hơi không thoải mái.
Hắn đã lâu không ra ngoài một lần, vừa ra tới lại nghe được chuyện nàng và người đàn ông khác làm tình, đương nhiên sẽ hơi không vui.
Bùi Dực không muốn để Thẩm Diên giáp mặt vạch trần tâm sự của hắn, hắn muốn tiếp tục duy trì dáng vẻ ấm áp thong dong.
Hắn nâng gương mặt nhỏ của Thẩm Diên lên, dán cánh môi mỏng của bản thân lên trên đôi môi đỏ của nàng.
“Ư… Phu quân… Ưm…” Thẩm Diên nức nở, những lời sắp thốt ra ban đầu đều bị chặn lại trong cổ họng của nàng.
Bùi Dực liếm hôn lên cánh môi mềm mại của nàng, cạy ra hàm răng trắng trắng của nàng, tham nhập vào khoang miệng, móc lấy đầu lưỡi mềm mại của nàng mà liếm mút.
Thẩm Diên bị hôn đến choáng váng, thở hồng hộc, đại não hỗn độn mê mang, cơ thể mềm như bông.
Vật nam tính chôn sâu trong cơ thể Bùi Dực lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch, chậm rãi phồng lên nhét đầy cả đường đi chật chội.
Hắn bế Thẩm Diên lên để nàng quỳ ghé vào trên giường, từ sau lưng hôn vành tai trắng nõn nhỏ nhắn của nàng, giọng nói khàn khàn giống như giấy nhám vừa bị chà xát trầm thấp hấp dẫn: “Diên Diên, làm một lần nữa được không?”
“Ư… Ưm…” Thẩm Diên nhẹ nhàng rên rỉ, trong đôi môi đỏ tràn ra mấy từ, dường như đồng ý lại tựa như không phải.
Bùi Dực lại coi như nàng đã đáp ứng rồi.
Hắn nắm cây súng sưng to cương cứng áp sát vào mông nàng, nhắm ngay cái miệng nhỏ còn đang chảy tinh dịch, cong eo đẩy về trước nương theo dâm dịch xuôi vào, củ khoai thô to thuận thế đi vào.
“A… Phu quân… Quá sâu…” Thẩm Diên nhíu mày rên rỉ, tư thế