“Phu quân à, chàng vẫn không hài lòng sao?” Thẩm Diên dựa sát vào một chút, thử hỏi.
Bùi Dực nhìn nàng, trong ánh mắt tràn ngập bi thương, “Nàng gạt ta.”
Thẩm Diên hơi khó hiểu: “Thiếp đã lừa gạt phu quân hồi nào?”
Nàng vẫn chưa nhận ra người đàn ông trước mắt là Bùi Dực kiếp này, chỉ cho rằng hắn vẫn còn đang không vui vì chuyện xảy ra đêm qua.
Bùi Dực nhìn chằm chằm nàng, giọng điệu khó nén bi thương: “Nàng đồng ý với ta, ta để y ra ngoài, nàng sẽ gả cho ta, bái đường thành thân với ta, nhưng nàng lừa gạt ta.”
Vừa rồi hắn tỉnh lại nhìn thấy hai người trần truồng với mùi xạ hương nồng nặc tỏa ra trong phòng, có thể tưởng tượng được tình hình chiến đấu đêm qua có bao nhiêu kịch liệt.
Nhưng tân lang hưởng thụ đêm động phòng hoa chúc lại không phải hắn.
Bùi Dực trầm giọng chất vấn Thẩm Diên, lời nói tràn đầy chua xót và ấm ức: “Cái bình sứ nhỏ ta cho nàng đâu, vì sao không đút y uống thuốc? Nàng rõ ràng đáp ứng ta chỉ để y ra ngoài nửa ngày,vậy mà lại để y làm tân lang cả ngày.”
Đôi mắt đen láy của người đàn ông ngập tràn bi thương chưa tiêu tan, hốc mắt hắn hơi đỏ lên, bình tĩnh nhìn nàng như vậy.
Thẩm Diên bị hắn làm cho choáng váng, trong lòng sững sờ một lát.
“Ta… Ta…” Nàng gục đầu xuống, ánh mắt né tránh, xoắn ngón tay giống như đứa trẻ làm sai chuyện, nhỏ giọng nói: “Xin lỗi, ta đã quên.”
Chỉ là một chuyện bái đường và động phòng bình thường mà thôi, nàng không nghĩ tới hắn sẽ để ý như vậy, khổ sở như vậy.
Rõ ràng là cùng một thân thể, nàng cho rằng Bùi Dực kiếp trước bái đường cũng giống như Bùi Dực kiếp này bái đường, không có gì khác biệt lắm.
Trong mắt người ngoài, nàng quả thật đã gả cho Bùi Dực kiếp này, bởi vì không ai biết Bùi Dực kiếp trước tồn tại.
Nhưng Bùi Dực lại không cảm thấy là khác nhau, hắn tỉ mỉ chuẩn bị hôn lễ thật lâu, đủ thấy trong lòng có bao nhiêu chờ mong.
Lúc trước, nàng vẫn luôn thầm mắng không muốn về nhà với hắn, không thèm làm thiếp của hắn.
Khi đó hắn không hiểu ý tứ của nàng, chỉ nghĩ dùng tiền dỗ nàng.
Sau đó, nàng sinh cho hắn đứa con trai, từ quỷ môn quan đi một chuyến.
Hắn trải qua cảm giác thiếu chút nữa mất đi nàng, thấp thỏm lo âu, một đêm không dám đi vào giấc ngủ, sợ sau khi tỉnh lại sẽ không thấy được nàng.
Cuối cùng hắn cũng biết nàng có bao nhiêu quan trọng với bản thân, cũng nhận ra bản thân thật sự yêu nàng.
Hắn bắt đầu không so đo chênh lệch thân phận giữa hai người, muốn hứa vị trí vợ cả cho nàng, để nàng vẻ vang gả cho hắn, làm Thừa tướng phu nhân của hắn, không bao giờ mang danh tiểu thiếp bị người khác coi khinh.
Với hắn mà nói, bái đường thành thân không chỉ là một loại nghi thức mà còn là một chuyện đặc biệt có ý nghĩa long trọng cho thấy hắn quý trọng nàng.
Hắn đã từng nghĩ tới nắm tay nàng, đi qua thảm đỏ thật dài, đã bái thiên địa cao đường, nhận lấy chúc phúc của mọi người, sau này nàng là vợ mà hắn cưới hỏi đàng hoàng.
Hắn sẽ cùng nàng nắm tay làm bạn, cùng nhau bạc đầu.
Nhưng quá trình quan trọng đó đều từ một người đàn ông khác thay thế hắn.
Cả