Editor: Mứt Chanh
Bùi Dực mặc quần áo xong thì mang theo tùy tùng tới nhà họ Tô.
Người gác cửa nhà họ Tô không biết thân phận thật của hắn nên đối với người xa lạ thì bọn họ đều ngăn cản không cho vào.
Bọn họ hỏi Bùi Dực là người phương nào.
Bùi Dực hắng giọng, bày ra kiêu ngạo nói: “Ta là chồng của Thẩm Diên, mau bảo nàng ra tiếp kiến.”
Hai người gác cửa liếc mắt ra hiệu, trường kích chéo nhau đặt ở giữa ngăn đường đi của Bùi Dực lại.
Bọn họ phải cản người đàn ông này.
Hôm nay, không chỉ có đại thiếu gia nói phải ngăn người tự xưng là chồng của biểu tiểu thư mà ngay cả biểu tiểu thư cũng luôn căn dặn mãi, nhất định phải ngăn người tự xưng là chồng biểu tiểu thư lại.
Hai người gác cửa nhìn Bùi Dực một cái, trăm miệng một lời nói: “Các hạ mời về cho, biểu tiểu thư từ chối gặp khách.”
Từ chối gặp khách?
Gương mặt tuấn tú của Bùi Dực trầm xuống, người phụ nữ này thật là làm càn. Chẳng qua hắn vừa ngủ một giấc mà thôi, nàng lại không có lễ nghi kỷ luật như thế, từ đầu đến cuối không để hắn vào mắt.
Bùi Dực ngước mắt đánh giá trạch viện nhà họ Tô, sau đó xoay người rời đi.
Hai tùy tùng theo hắn tiến vào hẻm nhỏ rồi đi đến cửa sau nhà họ Tô.
Cửa sau nhà họ Tô chỉ có một gã sai vặt đang canh giữ, gã sai vặt kia không chấp hành nhiệm vụ mà đang ngủ gà ngủ gật.
Bùi Dực liếc mắt ra hiệu với tùy tùng, trong đó một người tùy tùng lập tức đi lên làm gã sai vặt kia hôn mê.
Bùi Dực dùng đôi chân dài bước vào nhà họ Tô, hắn không biết Thẩm Diên ở tại nơi nào nên dựa vào cảm giác đi thẳng về phía trước.
Phía trước, có cô bé bốn năm tuổi đang chơi đùa với nha hoàn, Bùi Dực thấy người thì trầm giọng nói: “Thẩm Diên đâu? Bảo nàng ra gặp ta.”
Tô Uyển nghe động tĩnh thì nhìn về phía người tới, con bé tò mò hỏi: “Người là ai? Tìmcô họ của con có chuyện gì?”
Bùi Dực nhìn con bé phấn điêu ngọc trác thì giọng điệu hơi hòa hoãn một chút, “Ta là dượng của con, tìm cô con về nhà, mau kêu nàng ra đây.”
Tô Uyển bĩu môi, hừ lạnh một tiếng: “Hừ, thì raông chính là người đàn ông phụ tình, hết hy vọng đi, cô sẽ không theo ông về nhà đâu.”
Bùi Dực nhíu mày, người đàn ông phụ tình sao?
Hắn khi nào thành người đàn ông phụ tình thế kia? Thẩm Diên nhất định là trước mặt người ngoài nói bậy về hắn.
Người phụ nữ này ngầm làm không ít chuyện hủy hoại danh dự của hắn.
Hắn nhìn Tô Uyển, trầm giọng nói: “Người phụ nữ Thẩm Diên kia đâu? Mau bảo nàng ra đây, nếu không chờ ta bắt được nàng, đều đánh mông nàng đến nở hoa!”
Tô Uyển phồng cái miệng nhỏ lên, hầm hừ nói: “Ông là người xấu, còn