Thẩm Diên không hề hay biết có đôi mắt đen cực nóng đang nhìn chằm chằm vào bản thân. Nàng đi ra khỏi bồn tắm, cầm lấy áo tắm trên giá phủ thêm vào.
Mới vừa đi đến mép giường đã bị người bịt kín miệng từ phía sau.
“A… Cứu… Ô…” Nàng hoảng sợ khẽ kêu lên, trong miệng phát ra tiếng nức nở khe khẽ.
“Chát” một tiếng, người đàn ông phía sau vỗ một phát lên bờ mông cong tròn trịa của nàng.
“Hu hu… Đau…” Thẩm Diên rụt mông lại, cắn môi khóc.
Sau đó, nàng nghe được tiếng sột soạt tựa như là đàn ông đang cởi áo tháo thắt lưng.
Giây tiếp theo, trước mắt tối sầm lại, người đàn ông dùng thắt lưng che đôi mắt của nàng lại, đôi tay mảnh khảnh bị hắn dùng quần áo trói ra phía sau, miệng cũng bị hắn dùng thứ gì ngăn chặn.
Người đàn ông nhấn nàng lên trên giường một cái, đầu gối nàng mềm nhũn, thuận thế quỳ gối trên giường.
Mông bị hắn nâng lên, Thẩm Diên cảm thấy có gậy gộc thô cứng nóng bỏng chọc vào kẽ mông của nàng, nàng kinh sợ bò về trước, trong miệng kêu ưm ưm.
Một lát sau, hắn lại túm nàng trở về, hắn siết chặt vòng eo của nàng, không cho nàng bò đi.
Vật nam tính nóng bỏng vỗ một tiếng bốp lên bờ mông vểnh cao của nàng. Thẩm Diên xấu hổ không chịu nổi nên vùi mặt vào chăn, nhỏ giọng khóc nức nở.
Là ai?
Là anh họ sao?
Nhưng vừa rồi anh họ nói không yên tâm Uyển Uyển ở nhà một mình qua đêm nên về nhà họ Tô rồi.
Nàng tận mắt nhìn thấy huynh ấy đánh xe rời đi, hẳn là không phải anh họ.
Là kẻ đáng giết ngàn đao nào phải làm loại chuyện nhục nhã nàng này kia chứ?
Thẩm Diên bi phẫn thầm mắng người đàn ông phía sau kia.
Hắn cũng không biết ý nghĩ trong lòng của nàng, hắn đỡ hàng họ thô dài gắng gượng của hắn vỗ từng cái lên trên bờ mông vểnh cao trắng nõn của nàng.
Mỗi một lần vỗ sẽ vang lên một tiếng “Chát” trong trẻo, trên da thịt tuyết trắng của nàng sẽ xuất hiện một vệt đỏ.
Sau mười mấy cái, bờ mông trắng nõn ban đầu của nàng đã phủ kín những vệt đỏ loang lổ.
Thẩm Diên cắn môi dưới, nhỏ giọng khóc thút thít.
Mỗi lần nàng muốn trốn thì hắn sẽ bắt nàng về, đánh mông nàng thật mạnh, đau đến mức nàng co rụt lại.
Người đàn ông banh hai cánh hoa môi no đủ của nàng ra, chậm rãi giơ ngón giữa thon dài đi vào trong rừng đào.
“Ư…” NgườiThẩm Diên cứng đờ, nàng sợ tới mức tim đập loạn