TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triều.
Dịch thuật: Văn Đàn Việt Nam
Quyển 8: Tuyết ảnh diêu hồn ánh thanh minh.
-----o0o-----
Chương 131: Bách trượng phong ba, khởi vu thanh bình chi mạt.
Đạo giáo thịnh điển "Gia Nguyên hội" ba năm một lần, kéo dài tổng cộng bốn ngày.
Hai ngày đầu, chủ yếu là lập đàn làm lễ, giảng kinh thuyết pháp. Bắt đầu ngày thứ ba, thì đệ tử tam giáo đăng đài đấu pháp, quyết định ra hai người tranh đoạt danh hiệu cao nhất trong ngày thứ tư.
Buổi sáng Gia Nguyên hội hôm đó, Tỉnh Ngôn cùng mấy người trong đường dậy sớm, sau một hồi rửa ráy dùng bữa sáng thì lấy ra bào phục mũ mão dùng trong buổi Giảng kinh hội hồi đầu tháng bảy, ăn mặc chỉnh tề. Tự nhiên, mấy ngày trước, Tỉnh Ngôn đã đến Thiện Sự đường lĩnh trọn bộ bào phục cho Cứ Doanh.
Sau một hồi nhộn nhạo, chúng nhân Tứ Hải đường đã đổi sang một diện mạo mới:
Tứ Hải đường chủ, thân vận đạo bào đen tuyền, đầu đội mũ trùng thiên, chân đi giầy đăng vân, phiêu dật xuất trần. Mấy nữ tử còn lại, đều vận đạo bào vàng nhạt, buột khăn tiêu diêu trắng, chân mang guốc hoa sen, khăn áo phất phơ, dung mạo như tiên.
Sáng hôm đó, trên Phi Vân đỉnh long trọng cử hành "Khánh thọ khoa nghi", chúc mừng ngày sinh Nguyên Thủy thiên tôn. Với thân phận hiện tại của Tỉnh Ngôn, đại sự như thế, tự nhiên không thể chậm trễ. Vào giữa giờ mão, đường chủ Tứ Hải đường trên Bão Hà phong đã xuống lệnh, suất lĩnh chúng nhân đệ tử trong đường hạ nhai, nhằm thẳng Phi Vân đỉnh.
Trên đường đi, lần lượt gặp được không ít đạo nhân ăn mặc khác lạ. Những đạo hữu phái khác niên kỉ không đồng đều này, vừa thấy những nam nữ thiếu niên như thần tiên, đều không nhịn được hoan hô trong lòng. Nếu như nhãn quang sáng tỏ, đọc được bốn chữ "La Phù Thượng Thanh" thêu trên tay đạo bào của mấy người Tỉnh Ngôn, thì bừng tỉnh, hiểu được chỉ có thiên hạ đệ nhất đạo môn Thượng Thanh cung, mới có loại nhân vật như thế.
Đây cũng đúng với câu "Người đẹp vì lụa". Hiện tại nhìn thấy bộ dạng sái thoát tiên phong đạo cốt của Trương Tỉnh Ngôn, ai có thể tưởng được, vị tiểu thần tiền này, mới mấy tháng trước còn là nhạc công chủ lực trong kỹ lâu.
Đến lưng chừng Bão Hà phong, bên Hội tiên kiều thông đến Phi Vân đỉnh, Tỉnh Ngôn gặp được mấy người quen ngoài ý. Mấy người đang ngập ngừng ở đầu cầu này, chính là ba người Lâm Húc cùng đổ máu cự địch ở Hỏa Vân sơn mấy tháng trước.
Ba vị đệ tử Thiên Sư giáo Lâm Húc, Trương Vân Nhân, Thịnh Hoành Đường, dường như đang đợi người. Ngay khi Tỉnh Ngôn vừa thấy bạn cũ định tiến lên chào hỏi, thì thấy mấy vị môn nhân Thiên Sư tông đã đồng loạt tiến lên nghênh đón.
Cùng trải qua thập tử nhất sinh trên chiến trường, mọi người gặp lại dĩ nhiên đặc biệt thân thiết. Ngay cả Trương Vân Nhân vốn đoan trang, cũng kéo tiểu Quỳnh Dung bào phục rộng thình đến bên, vừa ôm vừa nựng, chọc tiểu nữ oa bật cười hà hà.
Sau một hồi hàn huyên, Tỉnh Ngôn liền hỏi:
"Mấy vị sư huynh sư muội đang ở đây đợi ai vậy?"
"Là đợi mấy người!"
Lâm Húc cười vui vẻ, dụng lực vỗ vào vai Tỉnh Ngôn.
"Đợi chúng ta?"
"Đúng thế. Chúng tôi là phụng sư mệnh!"
"Sư mệnh?"
Tỉnh Ngôn vốn thuận miệng hỏi, lại bị Lâm Húc nói khiến càng thêm hồ đồ.
Thấy Tỉnh Ngôn mê hoặc, Trương Vân Nhân thần sắc thân hòa buông tiểu Quỳnh Dung ra, kéo vạt áo lại, sau đó ngẩng đầu cười nói:
"Mong Trương sư huynh tha thứ cho Vân Nhân tội giấu diếm".
"Ách?"
Thiếu niên càng hồ đồ.
Chỉ nghe nữ đệ tử Thiên Sư giáo ôn nhu tiếp tục nói:
"Xin bẩm Trương đường chủ tường tận, kì thật Vân Nhân chính là con gái của chưởng môn Trương thiên sư".
"Cha tôi nghe kể sự tích trừ phỉ của Đường chủ, tán thưởng không ngớt miệng, khen ngài trí dũng song toàn, là ngôi sao trẻ tuổi trong tam giáo..."
Nói đến chỗ này người nói lại xấu hổ hơn cả người nghe, muốn nói lại thôi, nhất thời môi cứ mấp máy mà không thành lời. Thịnh Hoành Đường nãy giờ vẫn chưa lên tiếng, thấy sư muội ấp úng, liền cười khà khà tiếp lời:
"Thế là cha của sư muội liền ban chưởng môn lệnh, bảo mấy người bọn ta phải càng kết thân với Trương sư huynh. Nếu không phải Thiên sư không gấp cùng chưởng môn các người và Ngọc Huyền đại sư an bài tế chúc, vốn đã có ý đến tìm đạo huynh đàm đạo một phen rồi!"
Nghe Thịnh Hoành Đường nói như thế, Tỉnh Ngôn lập tức cảm thấy chịu sủng mà kinh hãi, miệng khiêm tốn không thôi.
Trong đầu của y, lại không khỏi xuất hiện hình ảnh hào sảng Trương Thiên Sư đầu đội nón trúc, chân mang giày cỏ. Không biết thế nào, y cảm thấy Trương Thịnh Trương thiên sư, cùng vị thần long thấy đầu mà không thấy đuôi Vân Trung Quân, chính là cao nhân cùng dạng.
Tỉnh Ngôn giới thiệu Cứ Doanh, Tuyết Nghi với mấy người Thiên Sư tông. Nhìn Cứ Doanh cử chỉ điềm nhã như tiên, Tuyết Nghi tư thái băng sương thoát tục, mấy vị giáo chúng Thiên Sư giáo trong lòng không khỏi chấn kinh:
"Môn hạ của vị Tứ Hải đường chủ trẻ tuổi này, lại có dạng nhân vật siêu tuyệt như thế! Cũng chẳng trách Thiên Sư dặn đi dặn lại, bảo phải vạn phần tôn trọng vị thiếu niên này".
Ngoài suy nghĩ này, mấy vị đệ tử Thiên Sư giáo cũng có tâm tư khác nhau. Ví như trong lòng Lâm Húc, đã chuyển qua suy nghĩ:
"Nếu ngày đó Tỉnh Ngôn cũng mang hai nữ tử này đến trong Yết Dương quân, lần đầu ta gặp y, phải chăng sẽ không sơ sót mà xem thường y?"
Đợi khi một đoàn người đi đến Phi Vân đỉnh, phát hiện trên quảng trường rộng lớn đã người người qua lại, hết sức nhiệt náo. Đỉnh Phi Vân vốn vô cùng rộng rãi, hiện tại dường như đã có vài phần chặt chội.
Ở phương vị mậu kỷ trung ương của thái cực, Thiện Sự đường đã dựng một đài đá vuông cao ba trượng. Bốn mặt đài là các bậc cấp đối xứng trải xuống bốn phía. Lập đàn tế lễ hôm nay, chính là tiến hành trên đài đá cao này.
Đến giờ thìn, "Khánh thọ khoa nghi" của Gia Nguyên thịnh điển chính thức bắt đầu. Ba đoàn giáo chúng của tam giáo đã thanh tâm khiết thân cả tháng, thứ tự chầm chậm đi lên đài, trong vầng hào quang xán lạn, bắt đầu trình tự tế chúc.
Trình tự lập đàn cầu khấn này, bao gồm thiết đàn cúng tế, thắp hương đốt bùa, niệm chú tụng kinh, đạo nhạc diễn tấu, thượng chương tán tụng,..rất là phức tạp.
Tuy quá trình tế chúc dài dòng rườm rà, nhưng hiện tại tất cả đạo chúng trên Phi Vân đỉnh, đều thành tâm thành ý, phối hợp cùng pháp sự trên đài cao, từng bước cẩn thận hoàn thành nhiệm vụ của mình. Chẳng hạn, cùng tụng xướng Thọ kinh ca theo đám đạo sĩ làm lễ trên đài.
Đối với thiếu niên chân đứng đã có chút run run mà nói, hiện tại trình thức tế chúc trang trọng mà khẩn trương trên đài, mức độ long trọng này hơn hẳn lần Giảng Kinh hội mà y tham gia lần trước, thật khiến vị "Trung tán đại phu" này đại khai nhãn giới.
Bất quá, chuyện tế chúc hôm nay, Tỉnh Ngôn không hoàn toàn là khách xem. Đối với y mà nói, còn có một nhiệm vụ vô cùng trọng yếu phải làm.
Chiếu theo trình tự tế chúc, vào phân đoạn trọng yếu cuối cùng "Thượng chương tán tụng" của "Khánh thọ khoa nghi" của Gia Nguyên hội này, trên đào cao sẽ đồng thời diễn tấu một khúc đạo nhạc hoành tráng "Trường sanh tửu". Trước đó, Tỉnh Ngôn đã nhận phân phó của chưởng môn, muốn y lĩnh tấu trong khúc này. Đây chính là do vị vạch kế hoạch cho "Khánh thọ khoa nghi" Linh Đình chân nhân, vì ấn tượng với khả năng đặc biệt của Tứ Hải đường chủ trong lần Giảng kinh hội trước mà tiến cử. Nếu như có thể dẫn dắt chim chóc đến thì hay nhất, còn không thì cũng chẳng can hại gì.
Thế là , khi Ngọc Huyền chân nhân của Diệu Hoa cung cầm lên chương biểu tán tụng, bắt đầu xướng văn tự ca tụng thượng tấu thiên đình, thì Tỉnh Ngôn đã lên mười bậc cấp trên đài, nâng sáo ngọc tấu khúc "Trường sanh tửu" chúc tụng sinh nhật Thiên tôn.
Tuy lúc này từ trên đài cao nhìn xuống, khắp nơi đều là cao sĩ đạo đức vang danh thiên hạ, nhưng tâm cảnh của Tỉnh Ngôn hiện tại, đã không còn giống như lần trước lên đài giảng kinh. Hơn nửa, lần này không phải giảng kinh mà chỉ là cần y thổi sáo. Chuyện khác thì không dám vỗ ngực xưng tên, nhưng chuyện thổi sáo thì thiếu niên mười phần nắm chắc, nên tâm lý rất ổn.
Nhưng khiến Tỉnh Ngôn càng có lòng tin đó là, sau vài chuyện gần đây, y dần dần phát giác, điểu mộc cầm thú ở La Phù sơn, dường như càng lúc càng thân cận với y.
Do đó, khi mấy người Linh Đình lo lắng Tỉnh Ngôn không biết có thổi ổn hay không, thì trong tiên âm linh dật cất lên, thấy trên thượng không Phi Vân phong, đã dần dần tụ tập tiên cầm linh tước, bay lượn ca múa.
Trong nhất thời, trên thượng không Phi Vân đỉnh phi điểu ca múa, phô bày đủ mọi tư thế, hệt như dao trì tiên cảnh. Dị cảnh này khiến chúng nhân dưới đài như say như mê.
Còn những cầm điểu kì dị này, lúc đầu chỉ bay lượn trên đầu Tỉnh Ngôn. Qua một lúc, thiếu niên cảm thấy có chút không đúng, vội dùng tiếng sáo chỉ thị cho bọn chúng. Thế là, phi điểu dần dần chuyển đến bên Ngọc Huyền chân nhân đang xướng tụng từ chương, bay lượn vòng quanh không thôi.
Nhất thời, trong ánh mặt trời xán lạn, tiên nhạc phiêu phiêu, bóng chim lượn lượn, đạo xướng vang vang, khiến những người đang chứng kiến cảnh này trên Phi Vân đỉnh, lòng say thần mê. Cuối cùng, lúc Ngọc Huyền chân nhân cao giọng tán tụng, những vũ khách đạo sĩ đó mới như tỉnh mộng.
Chỉ thấy chưởng môn Ngọc Huyền chân nhân của Diệu Hoa cung đứng nghiêm trang, nghiêm giọng tụng:
"Thân tòng nguyên thủy, diệu hào thiên tôn, vạn vật chi tổ, thịnh đức khả xưng. Tinh quán huyền thiên, linh quang hữu vĩ, hưng ích chi tông, bảo hợp đại đồng. Hương hỏa chiêm kính, ngũ phúc du tòng, gia nguyên tất cụ, công mãn viên dung!"
Lúc tụng âm dứt, cũng giống như lần Giảng kinh hội trước, chúng đạo nhân dưới đài đều cao giọng tụng:
"Vô lượng thiên tôn!"
Lần này, tiếng niệm đạo rền vang, âm dội đãng đãng quanh sơn cốc trên Phi Vân phong, thật lâu chưa dứt.
Chiều hôm này, Giảng kinh hội chính thức bắt đầu.
Giảng kinh hội phân ra tiến hành ở hai bên Tùng Phong bình trên Phi Vân đỉnh. Trên hai bãi cỏ rộng lớn, đều dựng lên nhiều đài đá, đồng thời cung ứng cho nhiều người giảng diễn. Thời gian an bài giảng kinh, người tổ chức Gia Nguyên hội đã bố trí ổn thỏa trước, thời gian, chủ đề, danh tính người diễn giảng, kinh nghiệm, đều đã ghi chép thành danh sách, phát xuống cho chúng nhân xem trước, để những đạo hữu tham dự Gia Nguyên hội tiện sắp xếp nghe giảng chỗ nào cho phù hợp với tu đạo của bản thân.
Do đó, quanh các đài dùng để giảng kinh, người người tụ tập vô cùng náo nhiệt. Hiện tại, vị Tứ Hải đường chủ đã xong nhiệm vụ cho bốn ngày Gia Nguyên hội lần này, đang dẫn mấy nữ nhân đi lòng vòng trên Phi Vân đỉnh, chỗ nào náo nhiệt thì ghé xem.
Còn bọn họ đi tới đâu, cũng đều thu hút cả một đống người đi theo sau. Bọn Tỉnh Ngôn đi tới đâu thì đám người đó cũng theo đến đấy. Không cần nói, phần đông trong đám người này đều là những đạo hữu trẻ tuổi tinh lực tràn trề.
Cứ đi dạo quanh như thế, Tỉnh Ngôn ngẫu nhiên phát hiện, vị Phi Dương lão hán thu phí ở Tích Vân cốc, hôm nay cũng vận đạo bào sạch sẽ, đi qua đi lại trong rừng người. Tay lão đang cầm một miếng gỗ, bên trên cũng không biết viết chữ gì.
Trước đây, Tỉnh Ngôn vài lần đến Tích Vân cốc luyện tập ngự