"Hô! Dẫn Khí cảnh Nhị trọng thiên đỉnh phong!" Trương Hàn nắm nắm đấm phát ra từng tiếng như sấm rền. "Không biết ta đã tu luyện bao lâu rồi."
Mỗi trọng thiên của tu luyện giả phân thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong.
Lúc này Trương Hàn nhờ vào thôn phệ 2 trái Linh Quả cấp ba mà đột phá đến Dẫn Khí cảnh Nhị trọng thiên đỉnh phong vốn là hắn còn muốn một lần đột phá Tam trọng thiên nhưng vì vừa đột phá Nhị trọng thiên căn cơ chưa vững mà thất bại.
Trương Hàn đến trước cửa động đánh tan cửa đá chặn lại."Thế nhưng trời đã tối."
Hơi trầm ngâm nhìn sắc trời một chút hắn lại nói.
"Bây giờ ta nên đi tìm Địa Hỏa."
Sau đó hắn nhảy người vào bóng tối hướng về chỗ Địa Hỏa mà đi.
******************
Không biết đi được bao lâu bỗng nhiên Trương Hàn nhìn thấy ánh lửa cùng với nghe thấy một số tiếng nói chuyện.
'Có người.' Hắn nghĩ thầm sau đó thu hết trên người khí tức cùng với giảm lại tốc độ, bắt đầu áp sát về phương hướng ngọn lửa.
"Thiếu gia, chúng ta vì sao hôm nay nghỉ lại ở đây mà là không trực tiếp tiến đến nơi lăng mộ của vị tiền bối kia." Trương Hàn nhìn trộm thấy một người trung niên mập mạp hỏi về phía một đứa nhóc cùng tuổi với hắn nhìn kĩ hắn còn phát hiện một điều.
"Tê! Tiểu tử này thật đẹp trai! Đáng tiếc không mỹ bằng ta!" Vừa nói hắn không biết từ đâu lấy ra tấm kính xú mỹ.
Đúng, nhóm người này chính là nhóm người Triệu Thiếu Kiệt, vốn là sau khi phát hiện Linh Quả bị mất bọn họ đi về các nơi khác thu hoạch các loại Linh Dược mà lại không ngờ lúc này bị Trương Hàn xảo ngộ gặp phải.
"Các ngươi biết vị tiền bối đó tu là Thần Thông gì không?"Triệu Thiếu Kiệt nhắm mắt bình tĩnh hỏi.
Triệu Hỏa, Triệu Phong nhìn nhau lắc đầu nói."Thưa thiếu gia, hai người chúng ta cũng không quá rõ ràng."
"Khống Thi!" Triệu Thiếu Kiệt mở mắt ra, ánh mắt sắc bén nhìn về phía phương hướng có Địa Hỏa mà Trương Hàn đang tìm."Nếu lúc này chúng ta tiến vào lăng mộ thì bên trong thủ mộ cương thi sẽ nhờ vào Minh Nguyệt mà gia trì thêm sức mạnh cho mình, cương thi là vật âm cần âm khí âm lãnh vào tối đó chính là lúc chúng cường thịnh nhất mà chúng ta cần đó chính là khi mặt trời giơ cao tiến vào có thể hạn chế một phần sức mạnh của chúng...Còn có bên trong có rất nhiều cạm bẫy cho dù là Trúc Cơ cảnh đụng vào cũng ngay lập tức chết bất đắc kỳ tử!"
"Với lại nghe nói vị tiền bối đó cả đời sống với thi thể rất có thể bị thi khí cảm nhiễm mà thành cương thi nên hắn trước khi chết lựa chọn mộ địa cho mình là dùng Địa Hỏa trấn áp cơ thể của mình!"
Trương Hàn trốn ở một gốc cây phía dưới lúc này thần sắc biến đổi liên tục.
Bỗng nhiên Triệu Thiếu Kiệt nhìn về phía Trương Hàn nói:"Vị bằng hữu này, ngươi có thể đi ra nếu ngươi đã nghe được những gì ta nói nãy giờ thì ngươi biết chúng ta cần hợp tác."
Triệu Hỏa, Triệu Phong khuôn mặt hơi đổi tay nắm chặt vũ khí.
Nghe vậy Trương Hàn liền đi ra cũng không có thử xem hắn có phải hay không gài bẫy chính mình, tay thì cầm phi đao như kiểu các ngươi mà làm loạn thử xem, sau đó hắn hỏi "Ngươi làm sao biết ta núp ở đó?"
Triệu Thiếu Kiệt nhìn thấy dung mạo của hắn rồi hơi xuất thần rồi một hồi phục hồi lại thì mặt đỏ lên xấu hổ.
"Dẫn Khí cảnh Nhị trọng thiên đỉnh phong sao." Triệu Thiếu Kiệt nhìn chằm chằm Trương Hàn ánh mắt bên trong hiện ra vẻ thận trọng, cùng với một phần kì dị.
hắn trả lời câu hỏi của Trương Hàn. "Ngươi kính chiếu vào mắt ta."
Trương Hàn:.......
Thực ra thì Triệu Thiếu Kiệt không nói ra lí do thực sự không riêng chỉ có do kính chiếu vào mắt hắn mà còn do năng lực đặc biệt của hắn, hắn từ nhỏ có một năng lực đặc biệt đó chính là cảm nhận được một số nguy hiểm chết người thì cả cơ thể sẽ làm ra phản ứng, hắn lúc nãy đang nói chuyện thì bỗng nhiên cảm giác đó lại tới, ngay cả khi Trương Hàn xuất hiện hắn cũng không cảm thấy cảm giác áp bách biến mất mà là càng nặng, hắn tin vào năng lực của mình bởi vì nhờ nó mà hắn sống sót qua nhiều lần hạ độc trong gia tộc, hắn chắc chắn tên trước mắt này nếu muốn thì bọn hắn có thể sẽ mạng để lại nơi này.
"Tự giới thiệu một chút ta gọi là Trần Thiếu Kiệt, bên phải ta trung niên mập mạp tên là Triệu Hỏa, bên trái trung niên là Triệu Phong" Triệu Thiếu Kiệt nói."Không biết vị bằng hữu này xưng hô như thế nào?"
Trương Hàn nhìn tiểu tử trước mặt mình, ăn mặc sặc sỡ bên hông đeo một cái túi trữ vật cùng với một cái ngọc lệnh khắc chữ Triệu nhìn là biết con cháu gia tộc đặc biệt nhất là cái khuôn mặt thế nhưng là khuôn mặt đẹp nhất hắn từ khi xuyên qua tới nay thấy được có điều là chỉ kém sau hắn.
"Ta gọi Lý Thiên Tàn." Trương Hàn nói.
Đúng vậy hắn không dùng tên thật của mình, theo hắn thì dùng tên thật của mình đi ra ngoài gây chuyện chính là tìm đường chết! Thậm chí nếu có mặt nạ hắn cũng không muốn dùng khuôn mặt thật để đi ra ngoài, nếu để cho kẻ thù biết mình tên thật cùng khuôn mặt thì sau này sẽ có bao nhiêu phiền phức! Đừng quá lãng, cẩu thả mới là vương đạo.
"Thì ra là Lý huynh, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu." Triệu Thiếu Kiệt chắp tay cười nói, bộ dáng cứ như người lớn trong khi thân xác của hắn mới là đứa bé 10 tuổi.
"Ta cũng vậy!" Trương Hàn cũng chắp tay cười nói.
Lúc này trong đầu hắn hiện lên ba người thông tin.
'Triệu Thiếu Kiệt(Giả).....Thi Vương Thương Ma hồn, Cửu U Chi Khí Ma