Trời lúc này đang lờ mờ sáng, xung quanh ai cũng đang tu luyện riêng thì bỗng nhiên.
Bạch bạch!
Một âm thanh kì lạ vang lên.
"Cái gì? chuyện gì thế?" Triệu Thiếu Kiệt hét lên.
Trương Hàn thì đang cầm một cái cối điên cuồng đập vào dược liệu trước mặt phát ra từng tiếng bạch bạch.
Triệu Thiếu Kiệt sắc mặc đen nhánh: "Lý huynh ngươi đang làm gì?"
"Uhm? Hả? À là Triệu huynh ngươi từ tu luyện bên trong đi ra rồi sau!"
Bạch bạch!
Trương Hàn nói chuyện nhưng cũng tay cũng không có ngừng lại."Mà Triệu huynh ngươi vừa nãy nói cái gì?"
"Ta hỏi ngươi đang làm cái gì?" Triệu Thiên Kiệt lặp lại.
"À, ta làm một ít dược tán để có gì đối phó cương thi."
"Dược tán gì?" Nghe Trương Hàn nói là dược tán Triệu Thiên Kiệt mắt hiện lên tò mò hỏi.
"Thực Cốt tán, Hủ Thi tán, Đoạn Gân tán..."
Nghe Trương Hàn kể ra gần chục loại dược tán không phải nói là độc dược thì đúng hơn, Triệu Thiếu Kiệt mặt đều xanh.
"Đây là người sao?" Triệu Thiếu Kiệt thì thầm nói nhỏ.
"Hửm, Triệu huynh ngươi vừa rồi mới nói gì?" Không biết sao thính giác Trương Hàn bông nhiên kinh người, cho dù Triệu Thiếu Kiệt thì thầm rất nhỏ gần như không nói mà hắn lại nghe thấy cái gi là người là người từ ngữ.
"Không, không có gì!" Triệu Thiếu Kiệt sắc mặt xanh xao nói, hắn nghĩ trong lòng 'Ngươi cái tiểu độc vật thính giác sao lại thính như vậy?!'
Nhìn khuôn mặt của Triệu Thiếu Kiệt hơi xanh xao Trương Hàn nhíu mày nghẹo đầu sang phải nhìn kĩ hắn rồi nói.
"Triệu huynh, ngươi có phải hay không thấy không khỏe.
Nếu có gì thấy không ổn thì nói với ta, ta cho ngươi pha một ít dược tán."
Hắn vừa cười vừa vỗ ngực như kiểu bao ở ta trên người.
Nghe Trương Hàn nói, sắc mặt của Triệu Thiếu Kiệt càng xanh "Ta đi gọi Triệu Hỏa, Triệu Phong!"
Sau đó hắn chạy đi, thoát khỏi Trương Hàn như là thoát khỏi ôn thần.
Thấy vậy Trương Hàn vò đầu bức tai thì thầm "Ta nói sai cái gì sao?"
******************************
Lúc này nhóm Trương Hàn đứng trước một cái cửa động, hắn nhìn lên trên trời thấy còn sớm thì hỏi.
"Vẫn chưa tới giờ Liệt Nhật giơ cao mà? Sao chúng ta bắt đầu xông vào sớm thế?"
Triệu Thiếu Kiệt nhẹ gật đầu nói "Lăng mộ là xây dưới lòng đất trong đó tổng cộng có 3 cửa ải tương ứng với 3 tầng của lăng mộ, sau khi vượt qua 3 cửa ải đó thì ta sẽ gặp Địa Hỏa dưới Địa Hỏa chính là thứ chúng ta muốn tìm."
Vừa nói hắn giơ lên ba cái ngón tay điều đặc biệt chính là tay hắn mảnh khảnh mềm mịn như con gái, Trương Hàn nhìn tay hắn rồi lại nhìn tay mình hắn thấy đây chẳng lẽ là sự khác biệt giữa con nhà gia tộc và đứa con ngoài giá thú như hắn.
Trong khi Trương Hàn còn đang hoài nghi nhân sinh bên trong thì Triệu Thiếu Kiệt lại nói:"Thứ nhất cửa ải đó chính là Mê cung! Bên trong nghe nói còn có một số Lệ Quỷ thủ hộ mê cung! Mê cung có một số quý giá Linh Dược được Lệ Quỷ thủ hộ nên đây cũng là cơ duyên cho riêng mỗi người! Khi đi vào lăng mộ thì sẽ có một cỗ lực lượng sẽ chia mỗi người ra một góc trong mê cung tới lúc đó thì tìm kiếm lẫn nhau là tốt nhất đừng có riêng lẻ mà đi!"
Nói xong hắn từ trong Túi trữ vật lấy ra bốn cái bản đồ phân cho ba người Trương Hàn chính hắn cũng cầm một tấm, sau đó Triệu Thiếu Kiệt lại nói tiếp "Các ngươi dùng huyết của mình phân vào bốn cái bản đồ." Sau đó hắn làm mẫu cắn nát ngón tay mình rồi dùng huyết của mình thả vào bốn tấm bản đồ.
Ba người cũng cắn nát làm theo.
Thấy vậy Triệu Thiếu Kiệt gật đầu nhẹ cười sau đó cầm lên tấm bản đồ chỉ vào bốn điểm sáng nói.
"Bốn cái chấm nhỏ này là chúng ta, bản đồ này là vị tiền bối kia lưu lại cho những người tiến vào lăng mộ của hắn có cơ hội vượt qua được mê cung.
Mê cung bên trong cứ mỗi 15 phút thì tường sẽ thay đổi một lần thế nên ở trong 15 phút đầu này thì hãy cố gắng tìm người xung quanh của mình, đừng hành động một mình chính là những gì ta muốn nhắc nhở các ngươi!
Bên trong có Lệ Quỷ cùng với một số cơ quan nguy hiểm khác nhau, các ngươi phải cẩn thận nhất là Lệ Quỷ, yếu nhất cá thể thì cũng là Dẫn Khí cảnh Tam trọng thiên mạnh thì là Trúc Cơ cảnh!
Còn vì sao lại có Lệ Quỷ bên trong thì ta chỉ nghe nói là vị tiền bối này còn kiêm tu Quỷ đạo có thể khống quỷ thần còn đúng hay không thì ta cũng không chắc."
Triệu Thiếu Kiệt giơ lên hai ngón