Trương Hàn cảm thấy một cỗ đau nhức chạy khắp cơ thể, hắn cố gắng mở ra đôi mắt.
Nhưng chưa kịp quan sát chung quanh thì một hôi thối khí tức xông thẳng vào mũi làm cho Trương Hàn trực tiếp nôn.
"Nôn!"
Liễu Như Mộng không biết lúc nào đang ngồi trên ghế dựa, bắt chéo hai chân nở một cái ác thú vị nụ cười nhìn Trương Hàn.
Trương Hàn sắc mặt xanh xao nhanh chóng bịt lại mũi miệng của mình để ngăn cho lại hít vào cái loại hôi thối không khí.
Sau đó dùng ánh mắt tràn đầy chất vấn nhìn Liễu Như Mộng.
Liễu Như Mộng nhún nhún vai nói:"Không phải ta làm, mà là ngươi a~"
Trương Hàn nhíu nhíu mày, hắn nhớ mang máng là chính mình khi nhỏ máu vào Lục Đạo Giới Chỉ thì một cỗ đau đớn ập đến hắn.
Tiếp đó, Trương Hàn hắn lại phải chịu đựng nỗi đau này, may mắn là sau một khoảng thời gian thì thống khổ cũng giảm dần rồi biến mất.
Nhưng mà không bao lâu sau, lại có một nỗi thống khổ khác lại tìm hắn, đây thật là một con người may mắn~
Trương Hàn nhìn chung quanh tràn đầy một loại hắc sắc chất lỏng cùng vật gì đó như là xương vỡ đang tản phát ra từng đợt mùi hôi thối.
Nhìn trên người chính mình y phục, ân chỉ còn mỗi cái quần, hắc sắc chất lỏng dính đầy trên đó phát ra từng đợt khiến người buồn nôn khí tức làm cho Trương Hàn muốn cởi bỏ nó ngay, nhưng mà xem đang dùng ánh mắt chờ đợi mình nữ quỷ, làm cho hắn không dám làm bậy.
Trương Hàn vuốt vuốt huyệt thái dương nói:"Chuyện gì đã xảy ra? Những này chất lỏng là sao?"
Liễu Như Mộng ánh mắt thất vọng nói:"Ngươi vừa mới Đổi Nhục Hoán Cốt, còn cái kia chất lỏng là tạp chất trong cơ thể ngươi."
Trương Hàn sắc mặt quái dị nói:"Ngươi ánh mắt thất vọng là như thế nào? Mà từ từ, cái gì là Đổi Nhục Hoán Cốt?"
Liễu Như Mộng thấy mình bị đâm chọt ý nghĩ thì sắc mặt không khỏi có chút hồng hào:"Ai ánh mắt thất vọng chứ? Đây là lo lắng ánh mắt ngươi hiểu không? Hừ!" Nói xong nàng còn hừ một tiếng, rồi ngạo kiều xoay đầu sang chỗ khác.
Trương Hàn:'Ngươi cho ta là đậu bỉ sao? Mặt ngươi chỉ thiếu viết ngươi nhanh cởi 3 chữ này? Ngươi nghĩ ta khờ hay ngươi thông minh mà tin lờn ngươi?'
Đương nhiên Trương Hàn không dám nói ra những lời này, nói xong không biết Liễu Như Mộng lại làm ra cái gì yêu thiêu thân.
"Tốt ngươi không có được chưa, nhanh lên trả lời câu hỏi của ta!" Trương Hàn sắc mặt đen nhánh nhìn Liễu Như Mộng.
Liễu Như Mộng cảm thấy không khí có chút xấu hổ, thế là trực tiếp đổi sang chủ đề:"Đổi Nhục Hoán Cốt là......"
Nàng lại trần thuật một lần ý nghĩa cho Trương Hàn.
Trương Hàn gật gật đầu, bỗng nhiên nhớ đến Lục Đạo Giới Chỉ sự việc thì nhãn thần bên trong hiện lên một vệt nguy hiểm thần sắc, cười lạnh nói:"Tại sao Lục Đạo Giới Chỉ có thí luyện lại không có ai cho ta biết a? Chẳng lẽ muốn cho ta bất ngờ sao? Ta là trò hề sao?"
"Khụ khụ! Cái này ta không nhớ đến, dù gì ta cũng sống lâu như vậy, có một số việc quên cũng là bình thường a!" Vốn là sau khi giải thích xong, một mặt nhẹ nhàng Liễu Như Mộng lại điên cuồng ho khan hòng cố gắng che giấu xấu hổ trên mặt.
Cái này hắc oa nàng không muốn đeo, nên cho dù bán đứng tối kỵ của nữ nhân là số tuổi đi nữa! Nàng chính là không muốn đeo nó! Lỡ như sau này Trương Hàn vì chuyện này mà chèn ép tài nguyên tu luyện của mình thì sao? Đến lúc đó nàng xem như thảm a~
Liễu Như Mộng xoay đầu sang chỗ khác, không muốn trực tiếp đối chọi ánh mắt với Trương Hàn.
Trường Hàn bĩu môi khinh thường, thầm nghĩ:'Ngươi cái này Quỷ rất hư, lớn tuổi nên quên? Ngươi liêm sỉ đâu? Ngươi Quỷ Sinh chính là lăn lộn ra như này?"
Trương Hàn nhìn Liễu Như Mộng, lại cảm thấy răng có chút tê. Hắn đời trước rốt cuộc làm cái gì ác, lại gặp phải dạng này đậu bỉ đại lão, cảm thấy đây là cục nợ vứt không đi, biết trước như vậy thì đưa cho Triệu Thiếu Kiệt cho rồi a.
Trương Hàn lắc lắc đầu, xua tan trong đầu ý nghĩ, một cỗ tanh hôi lại ở gần mủi cứ liên tục du đãng. Hắn