Thở dài một cái, anh nói tiếp: "Được rồi, tạm gác sang một bên.
Nói cho anh biết một chút chế độ lương thưởng của em xem.
Có hài lòng với quy chế của công ty hay không?"
Anh sẽ phải tìm hiểu sơ bộ một chút, sau đó sẽ cho điều tra lại toàn bộ nhánh con ở đây.
Nếu anh đoán không sai, sự việc không chỉ dừng lại ở đây, sẽ còn nhiều sai sót trong việc quản lý nữa.
Đúng là, không thể hoàn toàn tin tưởng mà giao phó hết thảy cho cấp dưới.
Vấn đề này, e là phải hỏi Thomas một chút rồi!
"Quy chế với em là tốt rồi, nhưng đồng nghiệp của em thỉnh thoảng than vãn.
Chẳng hạn như, nhà anh ta có việc hệ trọng, muốn xin nghỉ hoặc xin làm bù vào thứ bảy đều không được, cấp trên nói là sẽ ảnh hưởng dự án đang làm, không thể nghỉ.
Nếu anh ta cố tình nghỉ, sẽ bị trừ lương vô cùng thảm".
Khải Phong nhíu mày, sao lại có chuyện như vậy đây? Quy chế anh đưa ra áp dụng cho toàn hệ thống, đối đãi với nhân viên vô cùng tốt, đâu có khắt khe như vậy.
"Lương thì em không biết, bởi vì đều chuyển qua thẻ ngân hàng, ai cũng không biết lương của nhau, cũng không tiện hỏi.
Về thưởng thì rất ít, cuối năm một lần, cộng thêm tháng 13.
Cũng may là mỗi năm cho nhân viên đi du lịch một lần xả stress, nếu không chắc là ngột ngạt chết mất!"
"Theo anh nhớ là mỗi lần xong một dự án, hoặc là ngày lễ tết, công ty đều sẽ mở party ăn mừng chứ?" Anh vẫn là phải làm cho rõ.
"Thỉnh thoảng thôi ạ!" Trọng Hải lắc đầu.
"Mỗi năm chừng một, hai lần mà thôi!"
Mỗi một câu Trọng Hải nói ra là thêm một lần Khải Phong nhíu mày.
Ở nhánh con này, sao lại phát sinh nhiều chuyện như vậy chứ?
"Lương hàng tháng của em bao nhiêu? Có hài lòng hay không?"
"Oh!" Trọng Hải nhíu mi một chút.
Cậu sao lại có cảm giác đang được cấp trên quan tâm đến thụ sủng nhược kinh thế này!
"Dạ, lương cố định của em là 1500 USD, sau khi trừ đi các khoản thuế theo quy định thì còn lại khoảng 1300 USD.
Mỗi năm sẽ tăng lương khoảng 7 - 10%".
Lần này Khải Phong có vẻ như giận dữ rồi, mức lương này về cơ bản là quá thấp so với bên trụ sở chính.
Nhân viên các phòng ban khác anh không nói, nhưng không lý nào nhân viên kỹ thuật lại trả lương thấp đến như vậy.
Công ty của anh, nhân viên kỹ thuật là có mức lương cao nhất, bởi họ là những nhân vật cốt cán, đóng vai trò chủ chốt.
Càng lúc càng lộ ra nhiều thông tin đáng phải lưu ý.
Có lẽ anh phải cho tiến hành điều tra toàn bộ nhánh con Việt Nam, sau đó sẽ mở rộng điều tra toàn bộ hệ thống một lần, tiến hành lột xác, thay máu hoàn toàn.
Còn về con chip A.
S, đành phải tạm gác sang một bên.
Chờ ổn định toàn bộ, sẽ lập tức triển khai cũng chưa muộn.
"Uhm!" Khải Phong gật đầu.
"Có biết mức lương cố định của Trí Đức hay không?"
Trọng Hải lắc đầu.
Dĩ nhiên là anh không biết, cũng chưa từng hỏi qua.
Có điều, lương ở Mỹ so với Việt Nam ắt là cao hơn rất nhiều, nhưng cụ thể bao nhiêu, anh thật sự không biết.
"Đoán xem!" Khải Phong nhếch miệng.
"Trí Đức là có bằng thạc sỹ sáng chế, là một trong những nhân viên nòng cốt của phòng kỹ thuật bọn anh".
"Oh!"
Trọng Hải cũng tỏ ra hết sức bất ngờ.
Không nghĩ rằng người anh họ của mình lại tài giỏi như vậy.
Sao anh ấy lại không cho mình biết nhỉ? Những người làm việc ở trụ sở SLC, thật là không đơn giản nha.
Ví dụ như người đàn ông này đây!
"Em nghĩ là sẽ rất cao!"
"Khoảng bao nhiêu thì là cao, theo suy nghĩ của em!" Khải Phong vẫn là vòng vo chưa có nói rõ.
Trọng Hải suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng: "Em nghĩ chắc phải gấp 20 lần em ấy chứ!"
Khải Phong cười như không cười: "Chỉ 20 lần thôi sao?"
"Cao hơn nữa á?" Trọng Hải sửng sốt.
"Uhm!" Khải Phong gật đầu.
"Lương cố định là 50 ngàn.
Kết thúc một dự án, tùy vào đánh giá của khách hàng sẽ còn được thưởng thêm theo % đóng góp".
Đây là sự thật.
Năng lực của Trí Đức anh biết rõ.
Tính ra Trí Đức đã làm việc cho anh gần 6 năm rồi.
Dựa vào kinh nghiệm của anh ấy, mức lương này cũng không tính là cao.
Trọng Hải lần này mắt mở to hết cỡ, không thể tin được.
50 ngàn? Hơn một tỷ tiền Việt nha! Oh my God!
"Cao như vậy?"
Trọng Hải vẫn là có chút không tin.
Ở Việt Nam, làm sao có nhân viên nào được trả mức lương như vậy.
Trừ khi công ty là của họ.
"Uhm! Cũng không tính là cao!"
"Vậy..
Có phải mức lương của anh cũng cao như thế hay không?" Trọng Hải ánh mắt thăm dò nhìn người trước mặt.
Vậy cũng có khả năng đi.
Khải Phong khoé miệng giựt giựt.
Ánh mắt của cậu ta là sao đây? Có hay không nói ra sự thật? 50 ngàn mà cậu ta đã há hốc, vậy khi mà anh nói ra mức lương..
tạm tính của anh, cậu ta có khi nào nhảy dựng lên hay không đây?
Hơn nữa anh là ông chủ, anh chỉ trả lương cho người khác chứ nào có ai trả lương cho anh đâu mà nắm rõ.
Sau một năm quyết toán mới biết cụ thể.
Nói chung