Thẩm Lan không muốn làm đau Lâm Uyên Dương, chỉ với chất lỏng chảy ra từ tính khí trước mặt y thì không đủ bôi trơn, hắn tặc lưỡi ngồi xếp bằng nghĩ ngợi một hồi, sau đó để thân trần đi vào bếp cầm chai dầu ô liu ra.
"Dùng cái này được không?"
Lâm Uyên Dương thấy món đồ trong tay Thẩm Lan thì trên mặt lập tức thẹn đỏ, xưa nay y chưa bao giờ chơi nhiều trò như vậy. Nhưng Thẩm Lan đang nghẹn cực kỳ khó chịu, y lại không nỡ làm khó Thẩm Lan nên chỉ có thể ừ khẽ.
Thẩm Lan nghe Lâm Uyên Dương đồng ý thì lập tức sáng mắt, hắn phấn khởi vặn nắp chai dầu ô liu rồi đổ một ít lên tay mình. Nhưng khi sắp bôi lên mông Lâm Uyên Dương thì hắn lại do dự: "Cái này chắc sẽ không có hại chứ?"
"Không đâu." Lúc này Lâm Uyên Dương bị ép dang rộng chân, tính khí đứng thẳng và cả hai mông đều hoàn toàn bại lộ trước mắt Thẩm Lan, tư thế dâʍ đãиɠ kia khiến y cực kỳ ngượng ngùng, chỉ có thể mở miệng thúc giục: "Cậu đừng có nói nhảm nhiều thế......"
Thẩm Lan lập tức ủy khuất nói: "Chẳng phải em sợ có hại cho sức khỏe của anh sao, em còn nghẹn khó chịu đây này." Nói xong hắn chĩa côn ŧɦịŧ cứng rắn nóng bỏng vào đùi Lâm Uyên Dương quẹt một phát để y cảm nhận được nhiệt độ lửa nóng của hắn và sự ẩn nhẫn vận sức chờ phát động.
Gương mặt Lâm Uyên Dương ửng đỏ, màu sắc xinh đẹp như rượu vang thơm nồng mới ủ, y cố nhịn xấu hổ trong lòng, hai chân vòng quanh lưng Thẩm Lan rồi thấp giọng nói: "Không sao...... Cậu làm là được rồi......"
Lâm Uyên Dương cảm thấy toàn bộ hồn phách của mình đều đã bị Thẩm Lan hút đi. Nếu là trước kia thì y chẳng bao giờ tin mình sẽ chủ động câu dẫn đàn ông một cách hoang đường như vậy.
Ánh mắt Thẩm Lan tối đi, hơi thở càng thêm nặng nề, hắn không do dự nữa mà nhét một ngón tay dính dầu ô liu vào nhục huyệt của Lâm Uyên Dương.
Quá chặt.
Đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng Thẩm Lan.
Không có Rush trợ giúp, thân thể Lâm Uyên Dương quả thực chặt khít không thể tưởng tượng nổi, chỉ một ngón tay cũng bị siết chặt. Thẩm Lan biết lúc này không thể sốt ruột, hắn nâng lên một chân của Lâm Uyên Dương rồi nằm nghiêng bên cạnh y, vừa nới lỏng chỗ đó vừa không ngừng hôn mặt và tai Lâm Uyên Dương, dùng ngữ khí mê hoặc nói: "Ca, thả lỏng nào."
Lâm Uyên Dương hít sâu một hơi rồi chậm chạp thở ra, y cố gắng phối hợp với Thẩm Lan buông lỏng thân thể mình, thẹn đến nỗi mắt cũng không mở ra được.
Đã có chút hiệu quả, Thẩm Lan thừa cơ nhét thêm một ngón tay vào, sau đó thấp giọng hỏi y: "Khó chịu không?"
Phải thừa nhận rằng Thẩm Lan dù chỉ làm bạn giường cũng rất tốt, trên đầu hắn đã nổi đầy gân xanh mà vẫn luôn quan tâm đến cảm nhận của Lâm Uyên Dương.
Lâm Uyên Dương lắc đầu, cảm giác