Tiên Sinh, Quỷ Của Anh Biến Mất Rồi

40: Xúc Phạm Thần


trước sau


"Tùy anh," Cố Duy Sanh nằm nhoài trong lồng ngực Lâu Tiêu, rầu rĩ nói, "Dù sao cũng là tôi đội nồi."
Bên tai Cố Duy Sanh là tiếng tim đập gấp gáp mạnh mẽ, như muốn nói chủ nhân của nó không hề bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài.

Y trời sinh đất dưỡng không thuộc về thế gian, trên thế gian này chưa từng có người cố chấp muốn cùng y kết duyên như vậy, Cố Duy Sanh luôn rất sợ phiền phức, nhưng giờ phút này lời đã tới bên miệng, nhưng khi đối mặt với Lâu Tiêu ngay cả một câu y cũng không thể nói nên lời.

"Sao lại nói em đội nồi?" Lâu Tiêu vòng tay qua eo Cố Duy Sanh, tay còn lại nghịch mái tóc đen rủ xuống vai đối phương, "Chẳng lẽ không đúng là em trêu chọc tôi?"
Cố Duy Sanh ngước mắt lên: "Như?"
"Lần đầu gặp ở phim trường, tránh tôi như tránh hồng thủy mãnh thú," Lâu Tiêu dừng lại động tác, nghiêm túc suy nghĩ nói, "Nhắc tới thịt người, hoàn toàn khơi dậy hứng thú của tôi đối với em."
"Đó không phải là lạc mềm buộc chặt," Cố Duy Sanh lười biếng giải thích, "Lúc ấy tôi thật sự chê anh phiền."
"Vậy khi đang quay phim ở Tống trạch thì sao," Lâu Tiêu buông một sợi tóc đen trong tay xuống, sau đó chạm nhẹ vào khóe mắt ửng đỏ của Cố Duy Sanh, "Cười đẹp như vậy, còn cố ý nhào vào ngực tôi."
Cố Duy Sanh liếc đối phương một cái: "Đó rõ ràng là nội dung kịch bản cần phải diễn."
"Tôi không quan tâm, cuối cùng thì em là người nhào vào lồng ngực tôi đấy thôi?" Lâu Tiêu nghiêm trang nói tà thuyết ngụy biện của mình, "Nhẹ nhàng không một chút trọng lượng, thật đúng là một chút cũng không có ý định che dấu thân phận Quỷ Tiên của mình."
Ngón tay thon dài mạnh mẽ của Lâu Tiêu chậm rãi di chuyển lên mặt Cố Duy Sanh, cuối cùng hắn giơ ngón trỏ lên, nhẹ nhàng chọt vào mi tâm Cố Duy Sanh: "Rõ ràng rất thích hương vị của tôi, nhưng cứ cau mày trốn tránh suốt, nói thật, lúc ấy tôi rất muốn nhìn xem lúc em mất khống chế sẽ như thế nào."
Cố Duy Sanh vỗ cái tay đang làm loạn trên mặt mình: "Thì ra ngay từ đầu anh đã không có ý tốt."
"Ban đầu tôi chỉ là muốn trêu chọc em, hơn nữa tôi thật sự cần một kèm quỷ áp chế nghiệp hỏa trong người," Lâu Tiêu nghe lời Cố Duy Sanh buông lỏng tay, "Nhưng bây giờ lại khác."
"Tôi không chỉ muốn trêu chọc em, tôi còn muốn...!Cưng chiều."
"Chuyên gia trang điểm hôm nay bôi mật lên môi anh à?" Thanh âm trầm thấp từ tính của Lâu Tiêu ở bên tai, tai Cố Duy Sanh nóng bừng lên, nhưng vẫn không giảm nửa phần khí thế, "Cưng chiều? Thực ra anh định nói là nuôi nhốt mới đúng nhỉ."

Quả nhiên bị đoán được tâm tư, Lâu Tiêu khẽ nhếch môi, nhưng cũng không biện giải gì thêm nữa.

"Nói chung cứ yên tâm ở cạnh tôi," Lâu Tiêu đối diện với con ngươi đã sớm khôi phục như lúc ban đầu của Cố Duy Sanh, "Người tu đạo sống thọ bao nhiêu, đạo thuật huyền diệu trên thế gian này nhiều như vậy, rồi tôi cũng sẽ tìm được biện pháp."
"Vậy anh cứ thử xem," Cố Duy Sanh khẽ nâng ngón tay chuẩn bị giấu đi diện mạo thật của mình, "Đỡ cho anh lại đẩy nồi cho tôi đội."
Người đầu tiên khăng khăng muốn kết duyên với y, y cũng nên cho nhau một cơ hội.

"Đừng nhúc nhích."
Lâu Tiêu nhanh tay lẹ mắt đè lại bàn tay trào ra linh khí của Cố Duy Sanh, ngay lúc Cố Duy Sanh khó hiểu nhìn về phía hắn, Lâu Tiêu hơi nghiêng người, không cho thời gian cự tuyệt hôn lên môi đối phương.

Ngọc quan trượt xuống, mái tóc đen mượt rơi xuống như thác nước, hành lang yên tĩnh tối đen chỉ có thể nhìn thấy một chút ánh trăng le lói, Lâu Tiêu cười khẽ, trúc trắc lại cường thế cạy mở khớp hàm Cố Duy Sanh.

Tiếng nước ám muội vang lên trong hành lang, ánh đèn đột ngột tắt rốt cuộc đã thu hút sự chú ý của nhân viên khách sạn, cảm nhận được tiếng bước chân ầm ĩ, Lâu Tiêu đành phải không nhẹ không nặng cắn Cố Duy Sanh một cái, sau đó bất đắc dĩ buông đối phương ra.

"Đẹp thật," Giọng Lâu Tiêu khàn khàn, hắn cười cười kéo lại bạch y xộc xệch của Cố Duy Sanh, "Quỷ Tiên đại nhân, tôi bây giờ...!Có giống như đang xúc phạm thần không?"
Cố Duy Sanh bị hôn đuôi mắt ửng hồng, đôi mắt hoa đào lóng lánh tức giận nhìn về phía đối phương: "Não bổ quá nhiều là bệnh, kính xin Lâu ảnh đế đúng hạn uống thuốc."
"Đi thôi." Chỉ là bước một bước, Cố Duy Sanh đã khôi phục trang phục ban đầu, "Cấm tập kích ban đêm, tôi sẽ phái Lão Bạch canh chừng."
Giận hửm? Lâu Tiêu cười híp mắt nhìn bóng lưng Cố Duy Sanh, hình như hắn hiểu được ý nghĩa chân chính của thực tủy biết vị rồi.


*
Cố Duy Sanh vừa về tới nhà, Lão Bạch đang lách cách gõ máy tính lập tức chạy tới bổ nhào lên người y.

[Mắt mang xuân thủy mặt như hoa đào, nói, có phải anh lại lén lút đi hẹn hò với tiểu thiên sư không?]
[Bớt xàm, ăn thức ăn cho mèo của em đi.] Cố Duy Sanh tiện tay triệu một túi bánh quy mèo chặn miệng Lão Bạch, Phương Mộc chẳng cảm thấy ngạc nhiên chỉ bỏ đồ xuống đổi giày vào nhà, từ khi Cố Duy Sanh làm rõ thân phận với anh, anh cũng dần quen với sự khác thường của nghệ sĩ nhà mình.

"Em định thế nào với scandal giữa em với anh Lâu?" Phương Mộc đặt đồ ăn khuya đã mua lên bàn trà, "Tuy phương diện này truyền thông không dám nói lung tung, nhưng quân số fan CP Sanh Tiêu càng ngày càng lớn mạnh."
Quan hệ giữa fan CP và fan only luôn rất vi diệu, Phương Mộc lo lắng cũng không phải không có lý, nhưng đáng tiếc cái tên Quỷ Tiên rửa tay xong chuẩn bị ăn khuya này lại rất vô tư, căn bản không để chuyện nhỏ này vào lòng.

"Thật ra em vẫn luôn suy nghĩ một vấn đề," Cố Duy Sanh cắn một miếng hoành thánh nhỏ đầy súp, "Tại sao lại là Sanh Tiêu?"
Hoành Thánh
Chẳng lẽ nhìn y rất công?
Phương Mộc cho rằng Cố Duy Sanh muốn hỏi vấn đề gì nghiêm túc lắm: "...."
Tổ tông, có phải vấn đề chính ngài cần quan tâm hơi lệch rồi không?
[Đương nhiên là vì đọc lên thuận miệng,] Lão Bạch cười quái dị, [Rốt cuộc anh có hiểu lầm gì với vị trí của mình vậy chứ?]

"Có lẽ là vì thuận miệng," Phương Mộc ho nhẹ một tiếng, "Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là em định xử lý như thế nào?"
Phương Mộc đưa điện thoại của mình tới trước mặt Cố Duy Sanh, trên

màn hình hiện lên một bài viết tên là【Sanh Tiêu tiểu phấn hồng—— Buổi công bố [Mê Trạch]】
Bài viết hót hòn họt mấy vạn lượt xem, Cố Duy Sanh nhìn lướt qua 9999 bình luận, trong lòng đối với sức chiến đấu của fan hai nhà một lần nữa có nhận thức hoàn toàn mới.

Chủ topic là một em gái tên là "Chỉ yêu mỗi Sanh Tiêu", cô chụp lại từng khoảnh khắc Cố Duy Sanh và Lâu Tiêu tương tác với nhau trong buổi họp báo công bố [Mê Trạch], nhất là cảnh Lâu Tiêu đưa tay ra choàng vai, tức thì được vô số người qua đường gọi là đường chính chủ phát ngọt ngào nhất hôm nay.

Thì ra ánh mắt tiểu thiên sư nhìn y là như thế này? Cố Duy Sanh buông thìa trong tay xuống, tại sao y không nhìn ra tình yêu ẩn nhẫn và cưng chiều dịu dàng gì đó?
【Cp tui đu hôm nay có phát kẹo không: Aaaaaa chết chìm trong ánh mắt Lâu tiên sinh nhìn anh Sanh! choàng vai gì đó cũng thuận tay quá cơ, vừa nhìn là biết lúc bình thường đã choàng rất nhiều lần rồi!】
【Sanh Tiêu Sanh Tui: Choàng rất nhiều lần rồi +1! Tiền bối hậu bối tương tác nhau kiểu vậy...!Cho tui thêm một tá nữa đêyyy!】
【Gặm đường riết nghiện: Hai bạn lầu trên chưa xem [Đưa Bạn đi Thám Hiểm] hả? Mùa đầu tiên của đài Dâu Tây, ảnh đế lâu năm Lâu tiên sinh diễn xuất tình tứ, thâm tình giải thích cái gì gọi là "Có thể động thủ tuyệt đối không động khẩu" 233333333】
"Xem thì xem, cậu cười cái gì," Phương Mộc chịu không nổi run run tay, "Tổ tông, dáng vẻ bây giờ của cậu làm anh có chút sợ đấy."
"Tại em cảm thấy các cô ấy rất thú vị," Cố Duy Sanh để điện thoại xuống tiếp tục ăn hoành thánh của y, "Hiểu về cái vòng này mà tự manh thì không cần can thiệp, dù sao các cô ấy phân tích cũng không phải sai toàn bộ."
Fan Sanh Tiêu CP mặc dù nhiều, nhưng phần lớn fan đều âm thầm thảo luận trong Tieba và siêu thoại[1], fan only của hai nhà cũng tương đối lý trí, ít nhất Cố Duy Sanh không nhìn thấy câu thoại kinh điển của fan only khi war với fan CP——
"Ánh mắt anh nhà tao ngay cả nhìn một con heo cũng thâm tình như vậy đấy."
(Tieba [贴吧]: Là một diễn đàn thảo luận dựa trên từ khóa do công ty Baidu ở Trung Quốc thành lập.

Siêu Thoại - Super topic [超话]: là một dạng group fan lập ra để chia sẻ, thảo luận về idol/ nhân vật/ couple,...!mà họ thích, nó tương tự như group trên facebook ý.)
Nếu tình hình có thể khống chế, Cố Duy Sanh cũng không muốn cố tình dẫn dắt hướng đi của dư luận, so với những điều này, y vẫn tương đối quan tâm tiếp theo mình sẽ nhận được kịch bản gì hơn.

"Cậu đó, đúng là mềm lòng với fan," Phương Mộc thở dài, "Công ty với anh Lâu đưa tới vài kịch bản, cậu xem thử rồi có muốn đóng hay không?"

Tay cầm thìa của Cố Duy Sanh dừng lại: "Nhanh vậy hả? Đãi ngộ của em ở công ty từ khi nào trở nên tốt như vậy?"
Phải biết tuy Cố Duy Sanh diễn xuất không tệ, nhưng trong mắt người ngoài, y chẳng qua chỉ là một thằng nhóc nghèo xuất thân cỏ dại mà thôi.

Một ma mới không quyền lực, không kinh nghiệm, nhưng có một khuôn mặt hoàn hảo, người bình thường chỉ cần dùng đầu gối để nghĩ cũng biết y sẽ gặp phải chuyện gì tiếp theo.

Cố Duy Sanh không có tình cảm gì với công ty của mình, lúc trước y chỉ muốn dùng phương thức của con người tìm một con đường để đóng phim, mặc dù Trục Mộng Ent thích dẫn mối lại vừa nhìn kim chủ để nâng người, nhưng chỉ cần bọn họ không ép buộc Cố Duy Sanh đi "tiếp rượu", đương nhiên Cố Duy Sanh sẽ không làm ra hành động nào quá khích.

Mặc dù y vào đời với một thân năng lực, nhưng y thực sự không có kiểu giấc mộng như thay đổi thế giới.

Phương Mộc đã theo Cố Duy Sanh từ khi y còn là diễn viên quần chúng ở trường quay, đến khi trở nên nổi tiếng như bây giờ, đương nhiên anh sẽ biết mối hiềm khích giữa đối phương và công ty: "Đãi ngộ tốt? Chỉ là nhìn người cho đồ ăn mà thôi, bọn họ còn không phải thấy quan hệ giữa cậu với Lâu Tiêu gần gũi mới lên nịnh bợ cậu à."
Dừng một chút, Phương Mộc có chút không yên lòng nói: "Trong công ty có mấy người nói chuyện khó nghe cậu cũng biết mà, mấy ngày nữa cậu về công ty họp tuyệt đối đừng đặt những tin đồn kia vào trong lòng."
"Tin đồn? Nói cái gì?" Cố Duy Sanh cười nhạt, "Nói em bên ngoài cẩn thận bên trong dâm đãng, không biết liêm sỉ leo lên giường Lâu Tiêu?"
Phương Mộc kinh ngạc: "Sao cậu biết?"
"Nghĩ chút là biết toàn mấy cái chiêu trò không mới mẻ này." Cố Duy Sanh nhàm chán chọt chọt cái bụng mềm mại của Lão Bạch, "Nhưng giờ em mới biết, thì ra Lâu Tiêu ở trong giới lại là kim chủ khiến người ta thèm thuồng như vậy."
"Đó là đương nhiên," Phương Mộc gật đầu, mặt kiểu "Sao giờ cậu mới biết", "Tuy trên mạng không tra được thông tin về Lâu gia, nhưng ba mươi năm trở lại đây, nghệ sĩ một chút đánh giá kém cũng không có, mấy ai lại không có quyền, có thế, không có bối cảnh?"
Cho dù Cố Duy Sanh hiện giờ đang rất "hot", nhưng so với Lâu Tiêu có đánh giá tiêu cực gần như bằng không mà nói, hot của y quả thực có thể coi là "hot lên từ scandal".

"Vả lại, chỉ cần chịu chi tiền, giới này làm gì còn bí mật nào nữa?" Phương Mộc đẩy cái chén hoành thánh trước mặt Cố Duy Sanh ra, vô cùng thần bí lại gần y, "Anh có biết vài cái drama về anh Lâu, tổ tông cậu bây giờ có muốn nghe không?".


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện