Bùm!
Trong hư không,
Uy áp thật lớn bao phủ toàn bộ Vạn Diệu Cung.
Trong Vạn Diệu Cung, tất cả mọi người tựa như lưng đeo gánh nặng ngàn cân, không thể động đậy.
Người cảnh giới thấp, thậm chí ngay cả ngẩng đầu cũng khó.
- Tư Nam Yên, ngươi còn không ra gặp ta!
Hư ảnh khổng lồ kia phát ra ý cười vui sướng.
Trên thân ảnh, từng đạo hoa văn thần bí lưu chuyển, tản ra khí tức làm cho người ta run rẩy.
Gã đứng trên đỉnh Thiên Khung, ánh mắt bễ nghễ.
- Thần hồn hiển hình.. tu sĩ Thần thông cảnh, Liễu Thanh Huyền.. Không đúng, không phải Liễu Thanh Huyền, người này là ai?
Trong Vạn Diệu Cung có nhân vật cấp trưởng lão hiện thân, sắc mặt ngưng trọng.
Cường giả Thần Thông Cảnh trước mắt, nàng lại không nhận ra.
- Chưa hết đâu.
Ong!
Thương khung chấn động!
Lại là một cỗ uy áp tràn ngập, để cho tất cả mọi người là trong lòng trầm xuống.
Một hư ảnh thật lớn tóc dài tung bay, không giận tự uy từ một bên khác xuất hiện.
Phốc!
Lần này, tất cả những người tu vi thấp trong Vạn Diệu Cung đều phun ra máu tươi, thân bị trọng thương.
- Hừ!
Trên đỉnh Ngô Đồng Phong, một tiếng hừ lạnh tràn ngập uy nghiêm truyền ra.
Giờ khắc này, mây đen tử vong cuồn cuộn trải rộng phía chân trời, từng đạo huyết quang chiếu rọi bầu trời, ở trong mây đen lộ ra màu đỏ thê diễm.
Uy áp bao phủ trên người mọi người trong nháy mắt vỡ tan.
Phượng Nhược Ly mặc lụa mỏng váy trắng, đạp không mà ra.
Trong đôi mắt đẹp ẩn chứa lãnh ý, không chút sợ hãi trực diện hai đại thần Thông Cảnh cường giả Chính Dương Tông.
Gió lạnh bay tới, thổi qua mái tóc dài của nàng tung bay, càng lộ ra dung mạo tinh xảo tuyệt luân.
- Vương Thế Dương, Hứa An, các ngươi tự xưng là chính đạo, cũng có thể làm ra chuyện ức hiếp tiểu bối bực này.
Phượng Nhược Ly ánh mắt quét tới, lạnh nhạt mở miệng.
Thanh âm không cao, lại truyền khắp trong Vạn Diệu Cung.
- Phượng cung chủ!
Người Vạn Diệu Cung thấy Phượng Nhược Ly xuất hiện, cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Thì ra là Phượng cung chủ.
Nương theo một tiếng cười khẽ, hai đạo hư ảnh khổng lồ kia chậm rãi thu nhỏ lại, cuối cùng bị hai đạo nhân ảnh thu vào trong cơ thể.
Chính là Vương Thế Dương và Hứa An ngày đó đuổi giết Phượng Nhược Ly.
- Phượng cung chủ, vẫn khỏe chứ, thương thế có khỏi không?
Vương Thế Dương tiến lên một bước, khẽ vuốt chòm râu, sắc mặt mang theo ý cười.
- Chỉ là hạng đạo chích chỉ biết đánh lén.
Đôi mắt Phượng Nhược Ly hiện ra sát ý.
- Phượng cung chủ, hôm nay chúng ta không phải đến tìm ngươi.
Vương Thế Dương cười ha hả, thần sắc vẫn lạnh nhạt như cũ.
- Vương trưởng lão, không cần nói nhảm với yêu nữ bực này, giết!
Hứa An bộ dáng thanh niên kia cũng không muốn chờ hai người tiếp tục phóng pháo, giơ tay lên, vô số lôi đình điên cuồng lấp lánh trên bầu trời.
Ầm ầm!
Từng con ngân long tráng kiện như thùng nước từ trong tầng mây gào thét mà rơi xuống, rậm rạp mà chằng chịt hướng phía dưới rơi xuống.
Bên dưới.
Tất cả người của Vạn Diệu Cung lập tức phát ra kinh hô.
Cường giả Thần Thông Cảnh quyết đấu bực này, các nàng hoàn toàn không xen vào được.
Chỉ có thể ánh mắt hoảng sợ nhìn phía trên.
- Hứa An, ngươi muốn chết!
Phượng Nhược Ly vung tay, lập tức có từng đạo huyết quang ngưng tụ thành kiếm.
- Đi!
Cùng với một tiếng quát khẽ.
Huyết kiếm xông lên trời, vẽ ra vài đường vòng cung hoàn mỹ trên không trung, hình thành từng mảnh mưa kiếm rực rỡ.
Xoẹt!
Huyết mang cùng lôi đình vô hạn giao nhau, trong phút chốc bộc phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Lôi đình đầy trời lại bị huyết sắc kiếm quang chém diệt!
Lập tức không ngừng nghỉ, trực tiếp chém xuống Hứa An.
Hứa An dù sao đột phá tới Thần Thông Cảnh không lâu, thực lực so với Phượng Nhược Ly yếu hơn một bậc.
- Phượng cung chủ, ngươi đã quên lão phu rồi.
Vương Thế Dương thấy thế hừ lạnh một tiếng,
- Từ bi chưởng!
Trong hư không hiện lên một bàn tay khổng lồ ánh vàng rực rỡ, đập mạnh xuống phía dưới.
Kim sắc cự chưởng đi qua, hư không ầm ầm vỡ nát, hóa thành vô tận mảnh vụn.
Một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ trong nháy mắt đem huyết sắc kiếm võng đánh nát.
Bùm!
Phượng Nhược Ly càng bị đánh rơi xuống hư không, tiếp tục lao xuống mặt đất.
Thực lực tuy mạnh, làm sao có thể là địch của hai cường giả Thần Thông Cảnh.
- Phượng cung chủ!
Tất cả người Vạn Diệu Cung thần sắc đều đại biến.
Tư Nam Yên còn chưa xuất quan.
Nếu Phượng Nhược Ly thất bại, Vạn Diệu Cung dữ nhiều lành ít.
- Hộ tông đại trận! Lên!
Đúng lúc này, trong miệng Phượng Nhược Ly trào ra máu tươi, nhưng trong tay lại nhanh chóng bấm quyết.
Hộ tông đại trận này có thể do lệnh bài khống chế, nhưng cũng có thể thông qua pháp chú mở ra.
Bùm!
Chỉ thấy ầm ầm một tiếng, trên bốn ngọn núi ngoài cùng đông nam tây bắc Vạn Diệu cung sáng lên bốn đạo quang trụ rực rỡ phóng lên trời.
Trên cột sáng, hiện ra trận văn huyền diệu dày đặc, đan xen thành lưới.
Cuối cùng hóa thành một