“Thứ ba, nhà họ Tô gia nhập Viêm Hoàng thì sẽ là thành viên của Viêm Hoàng, đã là thành viên của Viêm Hoàng thì phải tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh của Viêm Hoàng.
Là Thánh chủ của Viêm Hoàng, ta sẽ đối xử bình đẳng với mọi người, điều này mọi người không cần phải lo lắng.
Khi hội trưởng lão được thành lập thì nhà họ Tô cũng có tên trong danh sách”.
“Thứ tư…”
“Thứ năm…”
“Thứ sáu…”
Diệp Thành nói liền một mạch sáu điều, những điều nên nói hắn đã nói, điều không nên nói hắn cũng nói rồi.
Nói xong Diệp Thành nhìn về phía Tô Tâm Nhi và Tô Tinh Hà, mỉm cười hỏi: “Hai vị có ý kiến gì không?”
“Nhà họ Tô đồng ý với những điều Thánh chủ Viêm Hoàng nói”, hai người đều cười đáp lại.
Bây giờ không ai muốn đắc tội với nhà họ Dương và Thị Huyết Điện để liên minh với nhà họ Tô, nhưng Viêm Hoàng lại cho họ hy vọng rất lớn, hơn nữa điều kiện đưa ra cũng trong phạm vi họ có thể đáp ứng, vậy nên họ vẫn rất có lời trong việc này.
Tiếp theo, hai bên lại thảo luận về rất nhiều vấn đề chi tiết, mặc dù ý kiến khác nhau nhưng về cơ bản cũng không ảnh hưởng mấy đến đại cục.
Cuộc đàm phán diễn ra rất thành công, khi Tô Tâm Nhi và Tô Tinh Hà rời đi, vẻ mặt của họ đều vui mừng rạng rỡ.
Sau khi hai người đi, Diệp Thành mới day đầu mày bước ra khỏi lầu các, mấy chuyện đàm phán thế này quả thực rất tốn chất xám và ảnh hưởng đến tình cảm, đúng là không phải việc gì hay ho.
“Có vẻ đàm phán rất thành công nhỉ?”, Hồng Trần Tuyết nhẹ nhàng bước