“Xem ra vị sư huynh này của tiền bối đã quyết định chiến đấu với chúng ta đến cùng rồi”, Diệp Thành nói, trong mắt còn loé lên tia lạnh lùng, nhưng cũng chỉ thoáng qua rồi biến mất, hắn hỏi Hồng Trần Tuyết: “Bây giờ người nói tin tốt đi!”
“Tin tốt là Thiên Tông thế gia đã đồng ý liên minh với Viêm Hoàng”, Hồng Trần Tuyết khẽ cười: “Hơn nữa, người đưa tin mà Viêm Hoàng phái đi nói rằng Thiên Tông thế gia không chỉ đồng ý liên minh, nếu đàm phán ổn thoả thì có thể họ sẽ gia nhập vào Viêm Hoàng”.
“Tin tốt này quả thực đã áp đảo được tin xấu kia”, Diệp Thành cười sáng lạn: “Thực lực của Thiên Tông thế gia mạnh hơn nhà họ Tô rất nhiều, chỉ một mình Thiên Tông Lão Tổ Sở Thương Tông thôi cũng đủ để chúng ta lôi kéo bằng mọi giá.
Nếu Thiên Tông thế gia gia nhập thì Viêm Hoàng thực sự sẽ như hổ thêm cánh!”
“Đến lúc đó, Thiên Tông thế gia sẽ phái người tới đàm phán, trông chờ vào ngươi đó”, thấy Diệp Thành phấn khích như thế, Hồng Trần Tuyết thong thả nói một câu rồi xoay người biến mất.
“Chết tiệt”, Diệp Thành không nhịn được mắng một câu: “Viêm Hoàng nhiều người giỏi ăn nói như vậy, tại sao vẫn là ta chứ?”
Chỉ là không ai đáp lại lời mắng chửi đó của hắn.
Haiz!
Diệp Thành day mạnh đầu mày.
Đàm phán với nhà họ Tô thôi đã khiến hắn mệt mỏi lắm rồi, huống chi là Thiên Tông thế gia.
Thiên Tông thế gia khác nhà họ Tô, thế lực của họ mạnh mẽ, cho dù không liên minh với Viêm Hoàng thì họ cũng chẳng sợ Thị Huyết Điện, nếu hắn