Nhà họ Tô rất trọng chữ tín, những bí thuật thần thông của gia tộc đều được bọ họ cống hiến, đặt trong tàng thứ các của Viêm Hoàng, chỉ cần là những thành viên của Viêm Hoàng đạt tiêu chuẩn thì có thể vào trong tu luyện.
Đương nhiên, Viêm Hoàng cũng nói lời giữ lời, bí thuật thần thông của Viêm Hoàng trong tàng thư các nhiều vô kể, tất cả đều được chia sẻ với nhà họ Tô, nhưng điều kiện tiên quyết là người tu luyện phải đạt được tiêu chuẩn nhất định của tàng thư các đặt ra.
Hiện giờ trước là Nhân Hoàng, sau là nhà họ Tô, thế lực của Viêm Hoàng càng ngày càng lớn mạnh, kể cả là Thị Huyết Điện cũng không dám coi khinh.
Đêm tối, Hoàng Đại Sơn tới thế giới nhỏ trong không gian.
“Ông tìm đủ rồi sao?”, Hoàng Đại Sơn vừa đi vào thì Diệp Thành đã nhảy tới bên cạnh ông ta.
“Đương nhiên rồi”, Hoàng Đại Sơn cười xoà, ông ta lấy một cái túi đựng đồ dâng lên, sau đó lau đi mồ hôi nhễ nhại: “Những thứ mà thánh chủ cần tìm quả là khó, có điều cũng may ta tìm được một ít, Thánh Chủ dùng tạm nhé, sau này ta sẽ cố gắng tìm thêm nhiều hơn một chút cho thánh chủ”.
“Làm tốt lắm”, Diệp Thành cười tươi rói, hắn thật sự rất nóng lòng muốn mở túi đựng đồ ra để nhìn vào bên trong.
Đột nhiên, đôi mắt hắn sáng lên, những nguyên luyện dùng để luyện chế chú ấn được Hoàng Đại Sơn tìm về rất nhiều, điều khiến hắn phải bất ngờ đó là ba miếng da dê cuộn lại với nhau, chỉ cần nhìn là biết đó chính là đan phương của linh đan, vả lại bên trong còn hai viên linh đan năm vân, đây rõ ràng là bảo bối đối với một luyện đan sư như Diệp Thành.
Đương lúc Diệp Thành còn đang hân hoan thì cánh cửa mở ra, vả lại còn bị người khác đạp ra, nếu nhìn kĩ thì chính là Hồng Trần Tuyết.
“Người đi vào