Chương có nội dung bằng hình ảnh
Thời gian cứ thế dần trôi, chớp mắt ba ngày đã trôi qua.
Sáng sớm, Viêm Hoàng lại bắt đầu bận rộn, các đệ tử lần lượt đi ra khỏi động phủ, người thì khoanh chân ngồi trên vân đoan, có người ngồi trên ngọc thạch hấp thu khí nguyên tinh tuý của đất trời.
Còn các trưởng lão lại bắt đầu tụ lại với nhau, có người đàm luận đạo, có người dạy dỗ đệ tử, có người tạo trận pháp, mọi thứ đều diễn ra theo nề nếp quy củ.
Thế nhưng đúng lúc này, một tiếng rít dài vang lên, và vang lên từ ngọn núi mà Diệp Thành ở.
Có lẽ tiếng rít dài đó quá khác thường nên các đệ tử và trưởng lão đều giật mình, bất giác nhìn sang linh sơn nơi Diệp Thành ở.
“Mấy ngày trời Thánh Chủ không ra ngoài rồi, không phải có chuyện gì rồi chứ?”, có đệ tử khẽ giọng lên tiếng.
“Nơi này là Viêm Hoàng, có thể xảy ra chuyện gì chứ?”
“Tiếng thở rít đó bá đạo vô cùng, nhất định là có chuyện gì đó xảy ra rồi”.
Diệp Thành đương nhiên không nghe thấy những tiếng bàn tán này.
Lúc này, đôi mắt hắn sáng lên nhìn vào một lão già mặc hắc bào trước mặt.
Nếu nhìn kĩ thì đây chẳng phải là lão già ở cảnh giới chuẩn thiên của Thị Huyết Điện bị Diệp Thành giế t chết bằng một nhát kiếm trong cuộc công kích Nhân Hoàng trước đó sao?
Lúc này ông ta đang đứng thẳng đứng như cây lao, đôi