Chương có nội dung bằng hình ảnh
Tề Chấn Hải và Tề Chấn Sơn hét lên, bao vây từ hai phía.
Các cao thủ khác của nhà họ Tề cũng đồng loạt lao lên, binh khí bản mệnh, tru sát đại trận bay hết về phía Diệp Thành.
Cút!
Diệp Thành lại hét lớn, vung đao trong tay quét ngang một khoảng, sau đó hắn gọi Đại La Thần Đỉnh, thần quang b ắn ra, áp lực năm mươi nghìn cân đột nhiên xuất hiện, những kẻ mạnh đang lao tới đều bị đẩy ngã khỏi hư không.
Phụt! Phụt! Phụt!
Lúc này không biết một đạo kiếm mang từ đâu chém lên người hắn, còn có một đạo chỉ mang xuyên qua hư không bắn tới, có Hoang Cổ Thánh Thể nhưng bị tấn công như vậy hắn cũng bị đánh tàn tạ.
Quả nhiên khi đối mặt với đại quân, một người dù mạnh đến đâu cũng không thể chống chọi.
Nhưng Diệp Thành lại rất thông minh, sau khi bị thương nặng liền lao vào liên quân của Tề, Chính như một tia sáng, hơn nữa còn chạy vào chỗ đông người, vì thế các cao thủ của nhà họ Tề không dám tung chiêu lớn, sợ đánh phải quân mình.
Vì vậy, liên quân Tề, Chính khí thế hừng hực còn chưa phá được kết giới hộ thành của nhà họ Hùng đã bị một mình Diệp Thành làm cho rối tung.
“Lợi… Lợi hại thật”, bên này, nhìn thấy sức mạnh cường đại của Diệp Thành, Hùng Nhị mắt tròn mắt dẹt.
“Người đó là