“Từ bao giờ hắn học được bí pháp bá đạo của một tông thế này?”, mấy người phía Dương Đỉnh Thiên ngỡ ngàng.
“Đó là Vạn Kiếm Triều Tông”, mấy người phía Tư Đồ Nam từng thấy Diệp Thành thi triển bí thuật này nên vội nói.
“Vạn Kiếm Triều Tông?”
“Đúng ạ, đây là bí pháp mà Diệp Thành lĩnh hội được trong Vạn Thuật Bảo Điện, chúng con cũng từng thấy hắn thi triển một lần”.
“Còn có cả chuyện này sao?”, phía Dương Đỉnh Thiên bất ngờ, bọn họ từng vào Vạn Thuật Bảo Điện nhưng về cơ bản đều học những huyền thuật bên trong, không ai tự sáng tạo huyền thuật như Diệp Thành.
Vạn Kiếm Triều Tông!
Khi mọi người còn đang ngỡ ngàng thì Diệp Thành đã hô lên, hắn vung kiếm chỉ vào hư không.
Đột nhiên, hàng chục nghìn đạo kiếm ảnh bao quanh hắn lần lượt vang lên âm thanh vút vút như nghe hiệu lệnh chủ nhân, mũi kiếm hướng về phía mà Diệp Thành chỉ, vạn kiếm cùng xuất phát.
Vút! Vút! Vút!
Ngự kiếm thần là thần binh, tâm cùng chí hướng, một kiếm hoá vạn kiếm, vạn kiếm triều tông.
Thấy vậy, sắc mặt Doãn Chí Bình thay đổi hẳn, hắn vội tế gọi ra Huyền Quang Độn Giáp.
Có lúc đứng ở vị trí trên cao cũng chưa phải và chuyện tốt, giống như Doãn Chí Bình hiện giờ, hắn đứng ở vị trí cao hơn Diệp Thành mười mấy trượng, hiện giờ vạn kiếm triều tông nghịch thiên bay lên trời không ngừng tiêu diệt Tinh Vũ Thần Quang