Các đòn tấn công của nhóm đệ tử Thị Huyết Điện đánh vào Thiên Canh Kiếm Trận, nhưng đều không công phá được.
“Bố trận!”
Được thấy sự phi thường của Diệp Thành, bọn chúng lập tức tách ra, tám người đứng tám hướng, trong tay mỗi người cầm một thanh sát kiếm, một tay tạo kết ấn, dựng kiếm phía trước, động tác cũng thống nhất đến mức đáng kinh ngạc.
Leng keng!
Ngay sau đó, kiếm khí huyết sắc bắt đầu bắn ra mọi hướng, trong đó còn có cả kiếm mang, dưới chân bọn chúng cũng có một đại trận, vừa tấn công vừa phòng thủ, Bát Môn Kiếm Trận cũng vừa công vừa thủ như Thiên Canh Kiếm Trận.
“Kiếm trận được đấy”, Diệp Thành ung dung mỉm cười: “Nhưng đánh được ta thì mới ổn”.
Dứt lời, Diệp Thành ẩn vào không gian, hắn không có thời gian để dây dưa với chúng, hắn định sử dụng bí thuật ám sát – hư không tuyệt diệt để phá vỡ kiếm trận của chúng.
Thấy Diệp Thành biến mất, vẻ mặt tám người đều sửng sốt.
Phụt!
Máu bắn ra tung toé, đầu một tên đệ tử Thị Huyết Điện bị chém lìa.
“Lùi lại!”
Bảy người còn lại nhanh chóng lùi về phía sau, đồng loạt lấy binh khí ra rồi cùng nhau hợp lực, khí thế của bảy binh khí hợp thành một, không gian của chu vi trăm trượng đều bị bóp méo.
Diệp Thành bị ép ra ngoài.
Phong Thần Quyết!
Vừa xuất hiện, Diệp Thành đã đâm một kiếm xuyên thủng không gian, tốc độ của hắn nhanh như gió, không thấy bóng dáng.
Phụt!
Lại có máu bắn ra, đệ