Lạc Tú thì đi chuẩn bị dự án vịnh Bàn Long, còn Hạ Linh Lung do dự hồi lâu sau đó quyết định gọi điện cho em gái mình.
Dù sao xảy ra chuyện lớn như vậy, cô ta cần có người an ủi một chút.
“Alo, Hân Hân à.” Hạ Linh Lung hơi ậm ừ.
Nhà họ Hạ ở Hải Đông thật sự được xem như là một gia tộc lớn, thậm chí có thể nói là một đế quốc thương nghiệp khổng lồ.
Đất Hải Đông vàng thau lẫn lộn, các loại thế thực bối cảnh thâm hậu đứng vững ở nơi đó, nhà họ Hạ có thể có một chỗ đứng ở nơi này, không thể không nói, thật sự rất kinh khủng.
Nghe nói trước kia Hạ Nguyên Vũ từng làm chính trị, nhưng không biết tại sao lại đắc tội với gia tộc lớn ở Yên Kinh, sau khi bị lật đổ, trong lúc sa sút tinh thần đã lui về đây.
Mặc dù nhà họ Hạ bị chèn ép, rất nhiều người trong gia đình nhà họ Hạ đã ra nước ngoài phát triển nhưng nhà họ Hạ vẫn là một gia tộc không thể khinh thường.
Thậm chí toàn bộ Hải Đông cũng phải nể mặt vài phần.
Có điều bởi vì sự tùy hứng của bản thân, Hạ Linh Lung vẫn không dám đối mặt với ba mình.
Sau khi tốt nghiệp trường cảnh sát, Hạ Linh Lung đã chạy ngay tới Thông Châu.
Mà cả một đế quốc thương nghiệp khổng lồ như vậy lại thẳng tay vứt cho em gái của mình, Hạ Hân Hân.
Điều này khiến cho Hạ Linh Lung vẫn luôn cảm thấy hơi áy náy.
Hai người trò chuyện điện thoại vài câu, dường như tâm trạng em gái Hạ Linh Lung – Hạ Hân Hân cũng không tốt lắm.
Bởi vì vừa rồi ba cô ta Hạ Nguyên Vũ đã nói với cô ta một chuyện khiến cô ta cực kỳ chấn động và phản đối.
Từ lúc cô ta có trí nhớ đến nay, hình như ba chưa bao giờ đề cập tới chuyện này.
Bao gồm cả chị gái Hạ Linh Lung của mình cũng giống như vậy, không hề hay biết.
Nhưng mà đột nhiên nói cho cô ta biết, cô ta còn có một người chồng chưa cưới, hơn nữa ngày mai sẽ đến, mình bắt buộc phải ra sân bay chờ đối phương lúc chín giờ.
Điều này khiến cho Hạ Hân Hân hoàn toàn không thể nào chấp nhận được.
Theo như lời ba nói, đối phương chỉ là có quan hệ thân thiết với ba mình, tuy rằng không liên lạc gì nhưng quan hệ hai bên vẫn luôn rất tốt đẹp.
Có điều gia thế bối cảnh của đối phương có vẻ rất bình thường, còn đối phương cũng mới tốt nghiệp đại học không lâu.
Nhưng Hạ Hân Hân và Hạ Linh Lung thì hoàn toàn khác.
Có thể nói, từ lúc bắt đầu học đại học Hạ Hân Hân xem như đã chẳng chú tâm học hành gì, gần như vẫn luôn đi theo ba mình xử lý chuyện công ty.
Bây giờ gần như xem như là trực tiếp nắm quyền, là một sếp tổng của công ty có vốn mấy trăm triệu tệ, trẻ trung xinh đẹp nhiều tiền.
Ở Hải SSông người con gái hoàn hảo như vậy quá mức cuốn hút, bao nhiêu công tử giàu có và đám con cháu nhà giàu đều nghĩ đủ mọi cách theo đuổi cô ta.
Sao mà cô ta có thể để mắt tới một sinh viên đại học tầm thường vừa bước chân vào xã hội được?
Nhưng đối với phương diện này, con gái vốn đã rất nhạy cảm, tự nhiên có thể cảm giác được ý ba muốn ghép đôi mình.
Cho nên đầu tiên Hạ Hân Hân cảm thấy vô cùng phiền phức đối với người chồng chưa cưới chưa từng gặp này.
Vừa hay sáng sớm mai cô ta còn phải đi gặp bàn chuyện với một vị khách hàng, nhưng bây giờ vừa xem chỉ có thể lỡ hẹn rồi.
Điều này khiến cho cô ta càng cảm thấy không nhịn được với người chồng chưa cưới chưa từng gặp mặt kia.
Mà Lạc Tú cũng ngay tại đêm đó nhận được tin ba Lạc nói ngày mai sẽ phải đi Hải Đông.1
Có điều ngược lại Lạc Tú không để ý gì cả, sáng sớm ngày mai nhất định không đi được.
Bởi vì lúc vịnh Bàn Long mở bán, bản thân anh bắt buộc phải ở đó.
Vậy thì qua đó muộn một chút là được.
“Nhớ nhé, ba đã gọi điện cho bạn thân ba rồi, dù sao con đến học viện quân sự Kinh Nam vẫn còn sớm, đến lúc đó người ta sắp xếp thế nào với con thì con cứ nghe thế.
Thời điểm mấu chốt giúp người ta vượt qua cửa ải khó khăn.” Ba Lạc dặn dò.
Mà đối với lời của ba Lạc, ngược lại Lạc Tú vô cùng để ý.
Chuyện đi Hải Đông có là ba việc, một là hỗ trợ huấn luyện Huyết Sát, hai là có một trận chiến với chưởng môn Bát Cực Môn, ba là giúp bạn thân của ba anh một chút, báo đáp ân tình của người ta.
Buổi tối, Lạc Tú thu dọn hành lý xong xuôi.
Ngược lại Lạc Tú chợt nhớ tới, hình như Trương đại sư, người giúp việc của anh cũng ở Hải Đông.
Ngày hôm sau, vừa rạng sáng, Hạ Hân Hân đã dẫn theo bạn thân lái xe đi đến sân bay chờ Lạc Tú.
Mà Lạc Tú thì đang chuẩn bị hôm nay mở bán vịnh Bàn Long.
Nơi như vịnh Bàn Long thực sự là nổi danh, có điều vẫn luôn không có tiếng tăm tốt đẹp gì.
Dù sao trước đó, nơi kia đã có rất nhiều chuyện ảnh hưởng đến mạng người.
Nếu như người dân thành phố Thông Châu thật sự muốn đi mua nhà, chắc chắn sẽ không cân nhắc đến nơi đó.
Dẫu sao rất nhiều người vẫn tin phong thủy, cảm thấy ở nơi đó phong thủy không tốt, nếu như ở nơi đó, khó chắc sẽ không xảy ra chuyện.
Trong tòa cao ốc của truyền thông văn hóa Tinh Môi, sáng sớm, lúc này Chu Nhất Minh miệng ngậm xì gà, mắt đeo kính râm, sau lưng là một đám phóng viên đang đứng.
“Tôi lại muốn xem xem hôm nay tên họ Lạc kia có thể bán bao nhiêu căn nhà?” Chu Nhất Minh cười khẩy một tiếng.
Ông ta là người đứng đầu ngành truyền thông ở Thông Châu, thậm chí một số đại lão Thông Châu cũng không dám đắc tội ông ta.
Nhưng mà Lạc Tú lại dám đánh ông ta trước mặt mọi người.
Điều này khiến cho Chu Nhất Minh lập tức có loại quyết tâm nhất định phải hại chết Lạc Tú.
Trước đó có một lão tổng của một tòa chung