Các lãnh đạo cấp cao của công ty lại chủ động chờ trong phòng họp, bầu không khí có vẻ nghiêm túc, không ai lên tiếng.
Chờ Lạc Tú và Hạ Hân Hân bước vào, nhất thời vang lên một tràng vỗ tay như sấm.
"Anh Lạc mới tới, Lạc Tú, sau này sẽ là trợ lý của tôi.
Mọi người đều biết cả rồi, tôi sẽ không giới thiệu thêm nữa." Hạ Hân Hân dùng một câu nói thông báo chuyện này, hoàn toàn không đề cập đến chuyện chồng chưa cưới.
Tiếng vỗ tay như sấm lại vang lên.
"Ha ha, anh Lạc quả nhiên tuấn tú lịch sự."
"Anh Lạc diện mạo bất phàm nha."
Một công ty lớn như vậy, luôn có những người xu nịnh.
Chỉ có Trưởng bộ phận tiêu thụ đột nhiên đứng lên, nói bằng giọng điệu bất mãn lạnh lùng.
“Chủ tịch Hạ, tôi nghe nói hợp đồng ngày hôm qua, cô đã để khách hàng ở đó đợi ba tiếng đồng hồ?” Chung Thánh Kiệt đột nhiên nghiêm mặt đứng lên nói.
"Hơn nữa tôi còn nghe nói cô chỉ là vì việc riêng.
Là đi đón anh Lạc của chúng ta hả?"
Trưởng bộ phận tiêu thụ là một người đàn ông trạc ba mươi, ngoại hình khôi ngô tuấn tú, dáng vẻ đĩnh đạc, tên là Chung Thánh Kiệt.
Nói đúng ra thì Chung Thánh Kiệt này có chút thân thích họ hàng với nhà họ Hạ.
Tuy nhiên, Hạ Hân Hân cũng không thích Chung Thánh Kiệt này cho lắm, thậm chí có thể nói là rất ghét.
Chung Thánh Kiệt không chỉ kiêu ngạo mà còn thường xuyên quấy rối các nữ nhân viên ở nhiều bộ phận khác nhau, còn có quan hệ với rất nhiều nữ nhân viên chưa lập gia đình và kể cả đã có gia đình.
Một lần, một nữ nhân viên bụng to đến công ty gây rối khiến Hạ Hân Hân cũng đau đầu.
Vả lại anh ta còn thường xuyên lợi dụng chức quyền để dụ dỗ các nhân viên nữ.
Có thể nói anh ta là một tay playboy từ đầu đến đuôi.
.
Truyện Sắc
Điều khiến Hạ Hân Hân không thích, hoặc có thể nói là chán ghét nhất, chính là Chung Thánh Kiệt này luôn mơ tưởng về cô ta, thường nhân cơ hội công việc để ám chỉ Hạ Hân Hân một cách cố ý hay vô ý.
Vốn dĩ theo tính khí của Hạ Hân Hân, lẽ ra nên sớm đuổi anh ta đi từ lâu rồi, nhưng năng lực kinh doanh và khả năng làm việc của Chung Thánh Kiệt khá tốt, đi đến đâu cũng được hoan nghênh.
Thậm chí ngay cả các mối quan hệ xã giao cũng không hề đơn giản, nếu tùy tiện sa thải Chung Thánh Kiệt e là sẽ mang lại tổn thất lớn cho toàn bộ công ty.
Vì vậy, tên Chung Thánh Kiệt này vẫn ở lại công ty.
Nhưng lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều có thể nghe ra, đó không phải là nhằm vào Hạ Hân Hân, mà là nhằm vào Lạc Tú.
Dù sao thì chuyện Chung Thánh Kiệt có ý với Hạ Hân Hân là chuyện mà mọi người trong công ty đều biết.
Mà tất cả mọi người trong công ty đều bày ra vẻ mặt xem kịch nhìn Lạc Tú, chờ xem Lạc Tú sẽ giải quyết ra sao.
Lạc Tú vừa đến là đối phương đã cho Lạc Tú một đòn phủ đầu!
Nhưng Lạc Tú lại giả vờ như không nghe thấy những lời này, tìm một chiếc ghế dựa thoải mái để ngồi, sau đó bắt chéo chân, như thể không liên quan gì đến anh.
Điều này khiến không ít người thầm nhíu mày, xem ra chồng chưa cưới của chủ tịch không có năng lực gì.
"Việc này là lỗi của tôi, nhưng nguyên nhân là do anh Lạc đến muộn.
Tôi ở đây xin lỗi các nhân viên trong bộ phận tiêu thụ.
Mọi người vất vả mới kéo được hợp đồng nhưng lại bị chúng tôi phá hư rồi."
“Đương nhiên, là đương sự, mời anh Lạc cũng cho bộ phận tiêu thụ một lời xin lỗi.” Hạ Hân Hân trực tiếp đá quả bóng về phía Lạc Tú.
Không phải anh không mở miệng sao?
Tốt lắm, tôi xem xem hiện tại anh làm gì bây giờ?
Vả lại Hạ Hân Hân cảm thấy rằng chuyện này vốn nên trách Lạc Tú.
Lần này, tất cả mọi người đều bày ra biểu cảm "vui sướng khi người khác gặp họa" mà nhìn Lạc Tú.
Rõ ràng, không chỉ bộ phận tiêu thụ ra oai phủ đầu với Lạc Tú, mà ngay cả chủ tịch cũng ra oai phủ đầu với Lạc Tú.
Còn Chung Thánh Kiệt thì lại nhìn Lạc Tú một cách lạnh lùng, trong mắt có một tia mỉa mai.
Anh ta muốn bối cảnh có bối cảnh, muốn nhân mạch có nhân mạch, lại luôn làm việc cho cái công ty này, đối với Hạ Hân Hân cũng coi như không tệ.
Theo kế hoạch của anh ta, nếu cuối cùng thành công chiếm được Hạ Hân Hân, thì toàn bộ công ty hay nhà họ Hạ đều có thể thuộc về anh ta.
Loại xưng hô "phượng hoàng nam" này, anh ta chẳng những không bài xích mà còn rất thích.
Nhưng không ngờ nửa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim - Lạc Tú từ trên trời rơi xuống.
Làm sao anh ta có thể chịu được điều này?
Đó là lý do tại