Trên thực tế, Giang Khả Khả mặc dù hùng hổ với lại cũng có kế hoạch rất tốt, nhưng trong lòng vẫn có chút sợ hãi.
Đó là, Lạc Tú có thể thực sự kém xa so với Sở Vân Long.
Nếu mình tìm được một người đàn ông ưu tú hơn Sở Vân Long, thì hôm nay không chỉ có thể trả thù mà còn có thể làm nhục Sở Vân Long.
Nhưng nếu Lạc Tú tệ hơn Sở Vân Long, thì người bị nhục nhã hôm nay chỉ có thể là chính bản thân mình.
"Giang Khả Khả, tôi không thể không bội phục cô.
Ngoại tình trước hôn nhân, vậy mà còn chắc miệng dẫn theo đối tượng ngoại tình đến trào phúng tôi?" Sở Vân Long cười mỉa.
Tất cả mọi người cũng không phải là kẻ ngốc.
Thủ đoạn nhỏ này của Giang Khả Khả, những người khác có ai không nhìn ra được?
"Nếu như cô thật sự tìm được người tốt hơn tôi, thì hôm nay tôi thật sự sẽ bị cô làm cho bẽ mặt rồi."
"Nhưng cô nhìn xem, người bên cạnh cô là cái gì đây? Cũng xứng so sánh với tôi à?" Sở Vân Long cười nói.
Anh ta là cậu hai của nhà họ Sở, thân phận địa vị nhất định không cần phải bàn cãi.
Trong toàn bộ những người trẻ tuổi ở Hải Đông mà nói, ngoài anh trai anh ta Sở Vân Hào ra, thực sự có rất ít người trẻ tuổi ưu tú hơn mình.
Mấy người Hạ Hân Hân vốn dĩ mang theo chút hối hận, nhưng sau khi nghe lời này, tức khắc lại lắc đầu, chút hối hận trong lòng đã bị xóa sạch.
Quả thật, người khác có thể không biết, nhưng bọn họ biết rất rõ, Lạc Tú chỉ là một người trẻ tuổi đến từ huyện Vĩnh Tế mà thôi.
Mặc dù có trong tay một ít tiền nhưng làm sao có thể so sánh với cậu ấm nhà hào phú?
Nói đi nói lại, cho dù Lạc Tú có trở thành cô gia của nhà họ Giang hay không, bản thân Lạc Tú cũng không có tư cách gì có thể so sánh với cậu ấm của nhà hào phú!
“Các người không biết, vậy để tôi nói cho các người biết một chút đo.” Lúc này Sở Vân Hào cũng đứng lên, dù sao đây là chuyện của cả nhà họ Sở và em trai ruột của mình.
"Lạc Tú bên cạnh cô là người đến từ một thị trấn nhỏ, đúng không?"
"Không cần hoài nghi, mấy ngày hôm trước tôi còn gặp anh ta ở Thông Châu mà."
"Giang Khả Khả, dựa vào đâu mà cô nói một người đi ra từ thị trấn nhỏ còn tốt hơn em trai tôi?"
“Cô cho rằng cô đưa người đến đây là có thể làm nhục em trai tôi ư?” Sở Vân Hào giễu cợt.
"Chuyện này chẳng qua chỉ khiến cho cô, khiến cho toàn bộ nhà họ Giang thêm hổ thẹn mà thôi."
"Đường đường là cô Cả nhà họ Giang, vậy mà lại ăn nằm với một người bình thường đến từ thị trấn nhỏ.
Bản thân chuyện này đã là một trò đùa, là một sự nhục nhã đối với cô!" Sở Vân Hào buông lời mắng nhiếc.
"Khả Khả, cậu nói anh Vân Long là chiếc giày hỏng mà cậu ném đi ư? Vậy còn vị bên cạnh cậu thì sao?" Dương Kim Vũ bắt đầu diễn.
"Giày rơm à?"
Lời nói của Dương Kim Vũ lập tức khiến nhiều người bật cười, trên mặt mang theo vẻ khinh bỉ nhìn Lạc Tú và Giang Khả Khả.
"Cậu nói xem đường đường thiên kim của nhà họ Giang vậy mà lại tìm đến một thằng nhóc nghèo đến từ huyện lỵ, đã thế cô ta còn có mặt mũi mà khoe khoang nữa chứ!"
"Đúng đó, nếu thực sự tìm được một người xuất sắc hơn Sở Vân Long thì chuyện này có thể thật sự xem như là có lý do."
"Nhưng mà tìm một người không có khả năng như vậy, đây là tự mình tìm tới cửa chịu nhục nhã rồi."
Mấy tiếng thảo luận trầm thấp lọt vào tai Giang Khả Khả, làm cho sắc mặt của Giang Khả Khả nhất thời trở nên khó coi.
"Đó là con rể của tôi, sao lại không có khả năng như thế hả?"
“Chẳng lẽ nhà họ Sở của cậu còn giàu hơn nhà họ Giang của chúng tôi sao?” Lúc này, một người đàn ông trung niên đứng lên nói.
Đây là ba của Giang Khả Khả và là một trong những người cầm đầu tập đoàn Giang thị của nhà họ Giang.
Dù lý do là gì, dù con gái mình và người đàn ông đó đã xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì lúc này, ông ta chỉ có thể dốc hết sức lực để ủng hộ con gái của mình.
Nếu không, toàn bộ nhà họ Giang sẽ trở thành trò cười.
Nhìn thấy ba của Giang Khả Khả đứng lên, người cầm đầu nhà họ Sở cũng đứng lên nói.
"Ha ha, so về giàu có với nhà đứng đầu Hải Đông, tất nhiên chúng tôi không dám.
Nhưng đây là chuyện của thế hệ trẻ.
Nếu thật sự muốn so sánh, vậy phải để cho bọn trẻ tự so sánh thôi."
"Dù sao Vân Long nhà chúng tôi, cho dù không dựa vào nhà họ Sở thì cũng không phải kẻ mà con chó con mèo nào cũng có thể so sánh với