Hạ Hân Hân cuối cùng cũng đồng ý.
Sau đó cô ta tìm đến nơi mà Lạc Tú ở.
Nhưng bị chặn lại ngoài cửa.
“Đừng hiểu lầm, tôi chỉ tới đây để xin lỗi mà thôi.” Hạ Hân Hân nhìn Giang Đồng Nhiên chặn cô ta ngoài cửa.
“Cậu ấy không có ở đây.” Giang Đồng Nhiên đã nói nhiều lần nhưng Hạ Hân Hân không tin.
"Tôi biết anh ta đang ở bên trong, nếu anh ta thực sự không muốn gặp tôi, vậy xin hãy giúp tôi chuyển lời xin lỗi cho anh ta." Hạ Hân Hân mở miệng nói, nhưng Giang Đồng Nhiên không cảm thấy chút thành ý nào từ lời của cô ta.
"Có lẽ trước đó tôi đã làm sai, nhưng anh ta cũng đã đắc tội với Trương đại sư, tôi có ý tốt nhắc nhở một câu, anh ta đừng nên ở lại Hải Đông nữa, người như Trương đại sư không phải là người mà người bình thường có thể động tới đâu." Hạ Hân Hân nhắc nhở.
Nhưng Giang Đồng Nhiên nghe thấy lời này lại cau mày.
“Cô Hạ, tôi cũng muốn khuyên cô một câu, đừng bao giờ dùng thái độ tự cao để đối xử với người khác, bởi vì người mà cô coi thường rất có thể là người mà cô không thể động tới!” Giang Đồng Nhiên cảm thấy rất không vui vì câu nói của Hạ Hân Hân.
"Ồ? Thật sao? Vậy tôi mỏi mắt mong chờ!" Hạ Hân Hân kiêu ngạo mở miệng nói.
Nếu Lạc Tú vẫn dám ở lại Hải Đông, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.
Bởi vì Trương đại sư thật sự rất mạnh, hơn nữa tông sư Phong Thiên Lôi cũng sắp ra tay, sợ là cả Hải Đông này sẽ xảy ra một thay đổi lớn.
Cho dù Lạc Tú có chút năng lực hay thủ đoạn gì thì cũng không thể ngăn nổi chuyện này.
Cho dù là Phong Thiên Lôi hay Trương đại sư thì cũng không phải người mà Lạc Tú có thể địch nổi.
Lại càng không nói tới việc hai bọn họ liên thủ với nhau.
Ngày đó Lạc Tú tuyên bố sẽ bảo vệ nhà họ Giang, còn ăn nói ngông cuồng đắc tội tới Trương đại sư, sau này không cần nói cũng biết Lạc Tú sẽ vô cùng thảm bại.
Hạ Hân Hân rời khỏi, trước khi đi cô ta còn lắc đầu, nghĩ lần này Lạc Tú sẽ phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình, nếu cô ta đã có lòng tốt nhắc nhở mà đối phương vẫn còn kiêu ngạo thì cô ta cũng không thể làm gì hơn.
Phong Thiên Lôi và Trương đại sư liên thủ, không nói đến Hải Đông, do dù cả khu Hoa Đông này cũng không có ai địch lại hai người họ!
Mà Lạc Tú lúc này không biết những chuyện này, anh vẫn còn đang bế quan.
Một số pháp thuật và công pháp trong Thái Hoàng Kinh anh vẫn chưa vận dụng được.
Thái Hoàng Kinh là một loại công pháp khá kỳ quái, nhưng có thể nói là công pháp mạnh nhất thời nay!
Nó kỳ lạ ở chỗ là nó sẽ phong ấn thực lực và tu vi của người luyện, cứ luyện thêm được một tầng thì sẽ bị phong ấn thêm một phần tu vi.
Chỉ vào thời khắc quan trọng mới có thể sử dụng toàn bộ sức mạnh.
Nhưng chuyện này không ngăn cản được Lạc Tú hấp thụ linh khí để nuôi dưỡng cơ thể và cải thiện sức mạnh.
Sau nhập đạo chính là thức tỉnh, thức tỉnh có chín tầng, mà hiện tại Lạc Tú đang ở tầng một của thức tỉnh, điều quan trọng là do nền móng vững chắc nên trên thực tế, Lạc Tú sở hữu sức mạnh của thức tỉnh tầng hai.
Lúc này Lạc Tú đang ngồi trên bàn đá, từng lớp linh khí được tạo ra bởi tụ linh trận bị Lạc Tú hấp thụ vào.
Không bao lâu sau, cả người Lạc Tú sáng lên, giữa lỗ mũi có hai làn khói hình con rồng bay lên lượn lờ quanh anh.
Anh đang ở chỗ quan trọng nhất để lên thức tỉnh tầng hai, quá trình này vô cùng khó khăn.
Hai mươi mấy ngày sau, Lạc Tú vẫn đang bế quan.
Nhưng mấy ngày này Hải Đông lại trải qua những thay đổi chấn động.
Tại lối ra của một con đường cao tốc Hải Đông, một tấm thảm đỏ dài khoảng năm dặm phủ kín con đường.
Ở đây có vô số xe xịn đậu thẳng thành một hàng, mười thế lực lớn trừ nhà họ Vương ra thì đều tập trung ở đây.
Tất cả bọn họ đều đang ở hai bên thảm đỏ chờ đợi, cái nắng như thiêu như đốt, nhiều người đã mồ hôi nhễ nhại.
Những người này đều là người có địa vị ở Hải Đông.
Đều là những người giàu có được nuông chiều từ bé.
Chưa bao giờ phải chịu đựng khổ sở như thế này.
Nhưng hiện tại bọn họ đều yên lặng đứng ở đó, không ai dám tỏ vẻ bất mãn.
Sau khi đứng suốt hai tiếng đồng hồ, xa xa nơi đầu thảm đỏ đã có một con hổ đi tới.
Trông con hổ này vô cùng mạnh mẽ và hung dữ.
Phía trên con hổ là một ông lão.
Phong Thiên Lôi tới rồi!
"Cung nghênh Lôi tông sư!"
Rất nhiều người của gia tộc lớn đã đích thân tới đón ông ta, Hạ Hân Hân cũng nằm trong số đó.
Cảnh tượng này quá mức kinh động, đặc biệt là cách