Có lẽ nhà họ Lục không có nhiều tên tuổi vang dội trong xã hội hiện đại.
Thậm chí có thể nói là không có bao nhiêu người biết, nhưng trong giới võ giả và tu đạo thì lại là gia tộc lớn tiếng tăm lừng lẫy.
Nhưng bình thường cực kỳ khiêm tốn, rất ít đệ tử nhà họ Lục ra ngoài dạo chơi.
Nhưng là thế gia phù văn, nghe nói gia chủ nhà họ Lục có bản lĩnh thông thiên, có thể thông qua phù văn để mời thần đuổi quỷ, có quan hệ thân thiết với Tát Mãn và Khiêu đại thần ở Đông Bắc đương đại.
Hơn nữa, nghe nói chuyện sông Trường Giang khô cạn từng gây xôn xao dư luận, cũng do nhà họ Lục đã ra tay làm phép, dẫn đến đại chiến với hà yêu.
Năm 1954 sông Trường Giang khô cạn, nếu là người dân sống ở thành phố Thái Hưng, có lẽ sẽ hiểu khá rõ về chuyện này.
Nhưng không ai biết lúc đó nhà họ Lục đã đánh nhau với hà yêu hay thứ gì khác.
Nhưng lúc đó sông Trường Giang thật sự đã khô cạn trong suốt hai tiếng đồng hồ.
Điều này đủ để chứng tỏ người nhà họ Lục đáng sợ đến nhường nào.
Là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi của nhà họ Lục đương đại, từ nhỏ Lục Tề Thiên đã thông thạo đạo phù văn.
Nghe nói anh ta từng lên Long Hổ Sơn ở Giang Tây học một khoảng thời gian, được Long Hổ Thiên Sư đương đại khen ngợi không ngớt.
Mọi người đều cho rằng Lục Tề Thiên thật sự là thiên tài trong một trăm năm qua của nhà họ Lục, một tay phù văn đạo thuật gần như đuổi kịp gia chủ nhà họ Lục.
Vì thế, Lục Tề Thiên hoàn toàn không đặt Lạc Tú vào mắt, bởi vì anh ta thật sự có vốn liếng để kiêu ngạo.
Với phù văn đạo thuật của anh ta, trừ khi gặp phải Tông Sư hoặc người tu hành Nhập Đạo, bằng không chỉ có thể bị anh ta nghiền ép.
Thấy Lục Tề Thiên ra sân, nhất thời trong mắt nhiều người đều hiện lên vẻ mong đợi, dù gì cũng được mở mang phù văn đạo thuật trong truyền thuyết, coi như chuyến đi lần này cũng không tốn công vô ích.
Cộng thêm Lục Tề Thiên có khí chất bất phàm, tướng mạo xuất chúng, nên rất nhiều cô gái đều mỉm cười với anh ta.
Còn đối với Lạc Tú?
Anh ngông cuồng tự đại, không biết trời cao đất rộng, đương nhiên sẽ khiến nhiều người lộ ra vẻ mặt khinh bỉ.
“Anh sẽ hối hận vì những gì mình vừa nói.
”
Lục Tề Thiên từ tốn đi về phía Lạc Tú.
Anh ta giơ lá bùa màu vàng kẹp giữa ngón tay trỏ, miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Thần đến!” Lục Tề Thiên bỗng gầm lên, lúc này khí thế của anh ta đã thay đổi.
Đây là chiêu mời thần bằng phù văn, rất giống với Khiêu đại thần ở Đông Bắc, nhưng lại khác.
Hơn nữa chắc chắn thần được mời tới không phải là nhân vật tầm thường.
Mái tóc dài của Lục Tề Thiên bay phấp phới, khí thế tăng vọt, thậm chí xung quanh còn nổi gió to, như thể từ nơi sâu xa có một sức mạnh kỳ lạ đang tăng cường trên người Lục Tề Thiên.
Điều này đã khiến mọi người kinh ngạc thốt lên, nhất là khi bọn họ nhìn thấy xung quanh Lục Tề Thiên lại xuất hiện một tầng ánh vàng.
"Trước đây tôi cảm thấy đây chỉ là thủ đoạn lừa gạt, hôm nay được tận mắt nhìn thấy mới biết mình thật nông cạn, trên đời này thật sự có những thứ này.
" Có người cảm thán.
"Có thể nói bản lĩnh này thật sự thần thông!"
Ngay cả vị Tông Sư ở Xuyên Tây và Thạch Tứ Quỷ cũng đứng dậy.
Ánh mắt tràn ngập vẻ ngạc nhiên.
Ánh vàng đó giống như một lớp lụa mỏng dính lên người Lục Tề Thiên, phát ra ánh sáng lung linh, giống y như thần tiên hạ phàm.
"Bản, bản lĩnh này thật sự! "
Mọi người đều trợn mắt há mồm, ánh mắt hiện lên vẻ không dám tin.
Nhất là Vu Sa Sa, bây giờ ánh mắt cô ta lại dấy lên tia hy vọng, cho dù Lạc Tú mạnh đến đâu đi chăng nữa thì sao chứ?
Chẳng lẽ anh có thể ngăn cản thần thông này, vượt ra ngoài sức mạnh của thế tục hay sao?
Lục Tề Thiên di chuyển, hóa thành một ánh vàng, động tác nhanh đến mức khiến người khác không thể nhìn thấy rõ.
Anh ta tung ra một cú đấm, thậm chí không khí còn nổ tung, âm thanh đinh tai nhức óc, giống như sấm nổ.
Cú đấm của anh ta có thể rung chuyển núi non, một khi đấm xuống có thể đấm bẹp một chiếc ô tô.
Vì thế anh ta tự tin rằng một đòn có thể đấm Lạc Tú đến mức nát thịt.
“Lục sư điệt, hãy giữ lại mạng của cậu ta để hỏi cho ra đơn thuốc.
” Thạch Tứ Quỷ thấy cú đấm này lao tới với khí thế bức người thì sợ hãi bật thốt.
Nhưng đã quá muộn rồi, rõ ràng