“Cầu xin cậu hãy cho tôi một cơ hội, cầu xin cậu đấy!” Bây giờ đạo diễn Nghiêm đã hoàn toàn hoảng loạn, mặt đầy sợ hãi, quỳ dưới sàn, định ôm chân của Lạc Tú.
Ông ta không ngờ lại có kết cục thế này, ông ta vốn tự tin rằng có thể giết chết Lạc Tú, dựa vào thế lực của mình, chẳng phải sẽ dễ dàng trừng trị Lạc Tú hay sao?
Ai dè mọi chuyện lại thành như thế.
Chỉ trong tích tắc, người bình thường trong mắt ông ta lại trở thành người mà ngay cả sát thủ hạng A trên thế giới cũng phải sợ hãi.
“Muộn rồi.
” Lạc Tú cười khẩy, ánh mắt nhìn về phía sát thủ.
Sát thủ nhanh chóng hiểu rõ, dù gì bây giờ nếu anh ta không chịu nghe lời của Lạc Tú, rất có thể anh ta sẽ bị mất đầu.
Vì thế, tên sát thủ bước tới, kẹp cổ đạo diễn Nghiêm bằng cánh tay, rồi bỗng dùng sức bẻ gãy một cái rắc.
Dù gì cũng là sát thủ, nên phương thức giết người khá thuần thục, đạo diễn Nghiêm có nằm mơ cũng không ngờ rằng, người mình mời tới giết Lạc Tú lại xuống tay với mình.
Thi thể của đạo diễn Nghiêm lặng lẽ nằm dưới sàn, bầu không khí trong phòng yên tĩnh một cách lạ thường.
Lạc Tú giữ im lặng, Ender cũng không dám lên tiếng.
Anh ta đã từng đi qua chiến trường tiền tuyến, mặc dù lúc đó có người bảo vệ anh ta, nhưng dù gì cũng là chiến trường.
Nhưng bây giờ anh ta lại cảm thấy đây mới là lần đầu tiên anh ta cận kề cái chết như vậy trong cuộc đời anh ta.
Anh ta đã giết rất nhiều người, có thể xem là người rất tàn nhẫn vô tình, cũng chính vì điều này nên anh ta hiểu rõ, người trước mặt cũng giống như anh ta.
“Mạng của anh lại đáng giá bao nhiêu?” Lạc Tú lạnh lùng hỏi.
“Tôi có tiền, tôi có rất nhiều tiền, tôi có thể đưa cho anh, chỉ cần anh đừng giết tôi.
” Ender quỳ dưới sàn giơ hai tay lên.
“Một trăm triệu đô la Mỹ, thế nào?” Ender hỏi.
Nhưng Lạc Tú lại giữ im lặng.
“Năm trăm triệu?” Ender tiếp tục tăng giá.
“Anh đang lãng phí thời gian của tôi đấy.
” Lạc Tú mất kiên nhẫn nói.
"Năm tỷ! Năm tỷ!" Ender hơi hoảng loạn nói.
“Năm mươi tỷ!” Lạc Tú đá vào người Ender.
"Không có, tôi không có năm mươi tỷ, nhưng tôi có thể cho anh ba mươi tỷ và một mỏ dầu trị giá bốn mươi tỷ.
"
“Chỉ cần anh đừng giết tôi, tôi sẽ đưa cho anh ngay.
” Rõ ràng Ender rất thức thời, bây giờ mặc kệ anh ta có tiền hay không, cứ phải giữ lại mạng sống trước đã.
Lạc Tú đã dừng tay lại.
“Tôi sẽ gọi cho ba tôi, bảo ông ấy đưa tiền cho anh trước.
” Ender vội vàng rút điện thoại ra.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, đầu dây bên kia vang lên tiếng quát, rõ ràng ba của Ender đang rất tức giận.
“Ai dám động vào con trai của tôi?” Ông ta là tay buôn vũ khí, cực kỳ có thế lực ở Châu u.
Nhưng ông ta nhanh chóng không nói gì nữa, bởi vì trong điện thoại vang lên tiếng hét thảm thiết của con