Mới sáng sớm, Lạc Tú đã bị gọi dậy, Thẩm Nguyệt Lan ném cho Lạc Tú một bộ đồ vest trang nhã mới tinh, bộ đồ vest màu xanh thẫm càng làm nổi bật vóc dáng cao lớn của Lạc Tú, giống như cây trường thương đang đứng ngạo nghễ.
Dựa theo yêu cầu của Thẩm Nguyệt Lan, Lạc Tú đã sửa sang lại mái tóc, ăn mặc chỉnh tề cả tiếng đồng hồ, Thẩm Nguyệt Lan mới buông tha cho Lạc Tú.
Sau đó, Thẩm Nguyệt Lan càng nhìn càng hài lòng về con trai mình.
“Con ăn mặc thế này rất đẹp trai.
” Thẩm Nguyệt Lan chống cằm bằng một tay đánh giá.
Bà vừa nói đến đây thì tiếng gõ cửa liền vang lên.
Thẩm Nguyệt Lan mở cửa ra, người gõ cửa là Lý Anh Anh.
Lý Anh Anh vốn định thúc đẩy con gái Lý Giai Di của mình với Lạc Tú.
Nhưng rõ ràng hai người đều không có ý đó, hơn nữa tối qua Thẩm Nguyệt Lan cũng trò chuyện với Lý Anh Anh rồi.
Cuối cùng bà ta vẫn quyết định từ bỏ, giúp Lạc Tú đi xem mắt, tìm một cô gái bình thường là được.
Thẩm Nguyệt Lan chẳng có yêu cầu gì, chỉ cần Lạc Tú thích là được, cũng không quan tâm đến gia thế, ngoại hình và lai lịch như thế nào.
Đoàn người ngồi lên xe, đi đến tiệm cà phê kiểu Tây.
Phong cách của tiệm cà phê rất thích hợp để đi xem mắt, ánh đèn dịu dàng ấm áp, xem ra rất thích hợp để hẹn hò.
Nhưng mấy người Thẩm Nguyệt Lan vừa bước vào đã sững sờ.
Bởi vì Lý Giai Di và Thẩm Tuấn Phong cũng đang ở đây.
Thẩm Nguyệt Lan nhìn Lý Anh Anh, với vẻ mặt nghi hoặc.
“Tôi chỉ nhắc với Giai Di một câu, không ngờ con bé lại đi nói với người nhà họ Thẩm.
” Lý Anh Anh tràn đầy áy náy, rõ ràng mấy người này tới đây để quấy rối.
Nhưng bây giờ đã không kịp thay đổi địa điểm nữa rồi.
“Dì Nguyệt Lan, cháu nghe nói dì định cho em trai Tiểu Tú đi xem mắt đúng không?” Thẩm Tuấn Phong đứng bên cạnh cười hỏi.
Bây giờ, cho dù Thẩm Nguyệt Lan là bậc bề trên cũng không nén được giận, bà bình ổn lại hơi thở, dứt khoát phớt lờ Thẩm Tuấn Phong.
Còn Lạc Tú thì sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Thẩm Nguyệt Lan.
Rõ ràng, ngay cả anh cũng không ngờ rằng mọi chuyện lại trở nên như vậy.
Không ngờ mẹ của mình lại sắp đặt cho mình đi xem mắt.
Nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của Lạc Tú, Thẩm Nguyệt Lan lúng túng ho khan một tiếng.
“Nếu chúng ta đã tới đây rồi, không thể lâm trận bỏ chạy được đúng không?” Thẩm Nguyệt Lan vỗ vai Lạc Tú, nghiêm túc nói.
Bây giờ Lạc Tú bỗng cảm thấy dở khóc dở cười.
Anh đường đường là Tiên Tôn, từng vang dội trên Tiên giới, bao nhiêu tiên tử thánh nữ muốn gả cho anh, làm bạn đời của anh.
Lần này thì hay rồi, bị mẹ của mình lừa một vố.
Nếu chuyện anh đi xem mắt bị truyền ra ngoài, e rằng sẽ bị người khác cười đến mức rụng răng.
Quả nhiên là mẹ ruột.
Dùng thực lực để hại con trai mình.
“Chúng ta cứ ngồi xuống trước đi.
” Thẩm Nguyệt Lan dứt khoát đẩy Lạc Tú ngồi xuống ghế sofa.
“Giai Di, con làm sao thế?” Rõ ràng Lý Anh Anh hơi không vui, con gái mình không chỉ tới đây, mà còn dẫn theo người nhà họ Thẩm tới xem náo nhiệt.
“Mẹ, lát nữa con sẽ giải thích với mẹ.
” Lý Giai Di giải thích.
Thật ra chuyện này cũng rất trùng hợp, bởi vì cô gái đi xem mắt là người quen của Lý Giai Di.
Nghĩ đến đây, Lý Giai Di cảm thấy chắc chắn hôm nay Lạc Tú không vui rồi.
Bởi vì cô ta cũng hiểu đôi chút về cô gái mà mình quen biết kia, ánh mắt của người kia cũng không tệ, nói thẳng ra là khá cao, khá kén chọn.
E rằng với gia thế, bối cảnh, trình độ học vấn và địa vị của Lạc Tú, người ta sẽ hoàn toàn coi thường anh.
Rất nhanh đã có hai người tiến vào, trong đó có một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, ăn mặc cực kỳ thời thượng, đeo túi xách LV, vừa nhìn là biết cuộc sống rất khá giả.
Bà ta tên là Vương Tú Liên, là bà mối.
Còn cô gái bên cạnh bà ta thì hơi thu hút ánh nhìn, chứ không hẳn là quá xinh đẹp, nếu tẩy trang đi, mặc dù hơi xinh đẹp, nhưng chắc chắn không thuộc cấp bậc người đẹp.
Nhưng phong cách ăn mặc lại cực kỳ kiêu căng.
Váy dài xẻ tà, lộ ra chiếc đùi trắng nõn,