Mười mấy tên cao thủ nội kình đại thành đã vây quanh đây.
Đặc biệt là tên dẫn đầu kia, nhìn thoáng qua cô gái ở cửa, trong lòng hơi do dự một chút.
Nếu như đây là nhà họ Lạc, vậy thì cô gái này cũng không cần phải giữ lại làm gì.
Dù sao để lại một phiền toái thì chi bằng trực tiếp giết chết còn hơn, cũng chỉ là giết thêm một người mà thôi, đối với bọn họ mà nói thực sự không tính là gì.
Nhưng sau khi tên cầm đầu hỏi xong, cô gái trông có vẻ hơi ngu ngơ kia bỗng dưng hai mắt toát ra thần thái.
Hoặc nói chính xác hơn là trong hai mắt bỗng nhiên lộ ra ánh sáng xanh chói lọi.
Huyết Thi Vương lau nước miếng bên khóe miệng, mở miệng nói.
“Các ngươi chính là đồ ăn mà chủ nhân nói à?”
Đồ ăn?
Đồ ăn gì?
Cao thủ nội kình dẫn đầu của nhà họ Thẩm hơi nhíu mày, cô gái này sao lại hỏi một đằng trả lời một nẻo thế.
“Đại ca chúng tôi hỏi cô đây có phải là nhà họ Lạc hay không?” Phía sau có một người bất mãn mở miệng nói.
“Tốt nhất cô hãy trả lời phải hay không phải.
Cô cũng nhìn ra được rồi đấy, chúng tôi không phải người thường.
” Cả người tên kia tản ra một luồng sát khí cực kỳ đáng sợ.
“Phải.
” Huyết Thi Vương thành thật gật đầu, sau đó lại nhìn về phía mười mấy người kia bằng ánh mắt tràn ngập chờ mong cùng hy vọng.
“Các người là đến tìm người nhà họ Lạc à?”
“Dù sao cô cũng sắp chết rồi, cứ nói cho cô biết vậy.
Chúng tôi thật sự đến tìm nhà họ Lạc.
” Tên đàn ông cao to dẫn đầu ngạo nghễ mở miệng nói.
“Vậy thì đúng là tốt quá rồi, tôi đói bụng lâu lắm rồi.
” Huyết Thi Vương lần đầu tiên lộ ra vẻ tươi cười, chỉ là nụ cười kia sao mà trông ghê rợn quá.
Thật tốt quá?
Cô ta đói bụng lâu lắm rồi?
Lẽ nào cô gái này vẫn luôn bị nhà họ Lạc ngược đãi không cho ăn cơm ư?
Người dẫn đầu hơi bất ngờ nghĩ vậy, nhưng mà ngay sau đó một luồng khí âm hàn đã đánh úp lại, lông mày anh ta nháy mắt đã kết thành một tầng băng sương.
Tứ chi lập tức có cảm giác bị đông cứng lại.
Trời vẫn đang mùa thu, sao lại có khí lạnh như vậy chứ?
Tên cầm đầu vừa mới định chuẩn bị động thủ thì một bóng người đã nhào về phía anh ta.
Ngay sau đó cuối cùng anh ta cũng đã biết tại sao cô gái này lại nói đến đồ ăn rồi.
Bởi vì cái miệng cô ta há to, trực tiếp ngoạm một miếng trên mặt anh ta.
Răng nanh nhọn hoắt nháy mắt đâm thủng làn da anh ta.
Trước kia Huyết Thi Vương kiếm ăn vẫn rất kén chọn, nhưng mà nó thật sự đã đói bụng lâu lắm rồi.
Đặc biệt là nhìn ba Lạc Tú sống sờ sờ trước mặt mỗi ngày đi qua đi lại trước mắt nó, loại dụ hoặc này khiến cho nó nhận đủ giày vò tra tấn mỗi ngày.
Nhưng mà trên người nó bị Lạc Tú hạ cấm chế, căn bản không động vào ba Lạc Tú được.
Có điều nó thực sự đã đói mờ mắt rồi, hiện tại kiếm ăn hoàn toàn không kén chọn nữa.
Sau tiếng xé toạc hung hăng của Huyết Thi Vương, tên cầm đầu kia thét lên một tiếng, da mặt anh ta đã bị xé ra.
Mà Huyết Thi Vương bên kia lại giống như đang gặm da heo, vừa ăn vừa ngấu nghiến chuẩn bị cắn miếng thứ hai.
Lúc này cuối cùng đã có người phản ứng lại, hung hăng đấm một quyền lên người Huyết Thi Vương, mang theo nội kình cường đại có thể đấm xuyên qua tường đá.
Nhưng mà đáng tiếc, Huyết Thi Vương đang treo trên người tên cầm đầu kia, một quyền này đối với nó căn bản chẳng có bất kỳ phản ứng nào cả, nó lại cắn một miếng nữa trên cổ tên cầm đầu.
Cảnh tượng này khiến cho người ta nổi gai ốc, mười mấy tên cao thủ nội kình đều bị dọa sợ, giết người bọn họ đã từng thấy, bọn họ cũng đã giết người.
Nhưng mà ăn người, loại chuyện này trông có vẻ thật sự dọa người.
Có mấy người muốn ra tay nhưng mà Huyết Thi Vương vung tay lên một cái, mấy người đó nháy mắt đã hoàn toàn đông cứng lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn Huyết Thi Vương ở đó từ từ hưởng dụng.
Người chịu tra tấn cuối cùng vẫn là người kia, bởi vì anh ta vẫn luôn trơ mắt nhìn đồng bọn của mình bị ăn, giờ phút này trời đã sắp sáng.
Ban đầu bọn họ còn cảm thấy chuyện này là Thẩm Thiên Quân chuyện bé xé ra to.
Giết người bình thường thôi mà, vậy mà lại phái mười mấy cao thủ nội kình.
Nhưng mà hiện tại anh ta đã hiểu ra đây là đi tìm cái chết, hơn nữa còn là chết một cách khủng bố dị thường.
Huyết Thi Vương vừa nhai xương kêu rồm rộp vừa chậm rãi đi đến trước mặt anh ta, khuôn mặt mang theo