Trong quán cà phê.
Lạc Tú ngồi đối diện với Lý Giai Di, hai người thoạt nhìn tựa như một đôi tình nhân.
Lý Giai Di hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn mở lời trước.
“Tôi hi vọng anh có thể rời khỏi Yên Kinh.
” Lý Giai Di nói, cô ta làm như vậy không phải là vì Lạc Tú, mà vì dì Nguyệt Lan.
Cái chết của Thẩm Tuấn Phong khiến cho toàn bộ thế hệ trẻ của nhà họ Thẩm đều đổ hết trách nhiệm lên người Lạc Tú.
Rõ ràng chuyện này đối với mấy người trẻ tuổi nhà họ Thẩm không thể nào tính như vậy được.
“Chuyện này không liên quan gì đến cô.
” Lạc Tú đáp lại.
“Anh tiếp tục ở lại đây thì anh sẽ chết!” Lý Giai Di rất bình tĩnh nói ra những lời này, nhưng cũng vô cùng chắc chắn.
Mặc kệ Lạc Tú và Lê Mị Tư có quan hệ gì với nhau, cũng không quan tâm tại sao Lạc Tú lại có nhiều cô gái yêu thích như vậy.
Nhưng chỉ cần anh ở Yên Kinh thì người trẻ nhà họ Thẩm sẽ không từ thủ đoạn để tìm cách giết chết anh.
“Nếu như anh chết ở đây thì dì Nguyệt Lan sẽ đau lòng nhường nào.
”
“Thế nên hi vọng anh hãy suy nghĩ kỹ càng vì dì Nguyệt Lan.
” Lý Giai Di bất đắc dĩ mở miệng nói.
“Đây coi như là cô đang đến khuyên tôi hay là tới cảnh cáo tôi?” Lạc Tú cười khẽ.
“Anh muốn hiểu thế nào cũng được.
” Lý Giai Di đặt tách cà phê xuống.
“Ha ha, Lý Giai Di ơi là Lý Giai Di.
”
“Cô có biết không, rốt cuộc cô đang nói những lời gì với tôi vậy chứ?” Lạc Tú bỗng nhiên bật cười khẩy khiến cho nhiệt độ cả quán cà phê dường như lập tức giảm đi mấy độ.
“Tôi biết, có lẽ trước kia chúng tôi đều đã xem thường anh, nhưng so với nhà họ Thẩm thì Lạc Tú à, anh thực tế một chút đi.
Trước đó tuy rằng thế hệ thứ ba nhà họ Thẩm vẫn luôn có ý công kích anh.
”
“Nhưng đó đều là hù dọa đánh qua loa, không hề thật sự dùng hết thực lực.
Nhưng mà lần này thì khác, bọn họ thật sự làm tới cùng.
”
“Không cần biết anh là cấp bậc nào, ở trước mặt nhà họ Thẩm anh không thể nào thay đổi được gì hết.
”
“Bởi vì thật sự không thể nào dây vào bọn họ được.
” Lý Giai Di khuyên nhủ anh rất lý trí.
“Ha ha, tôi không dây vào bọn họ được ư?” Lạc Tú lắc đầu.
“Lý Giai Di, cô quá coi thường Lạc Tú tôi rồi đấy, cũng quá coi trọng nhà họ Thẩm.
” Lạc Tú khinh thường nói, trong mắt đầy vẻ coi thường.
“Nhà họ Thẩm mà cô nói ở trước mặt tôi, trong mắt tôi chẳng là cái quái gì cả.
”
“Tôi không thể trêu vào?”
“Ở thế gian này vẫn chưa có thứ mà tôi không thể trêu vào đâu.
” Lạc Tú nói.
Nhưng lời này qua tai Lý Giai Di khiến cho cô ta cảm thấy Lạc Tú đã điên rồi.
Mặc kệ anh có bối cảnh gì, anh có thể đối địch với nhà họ Thẩm ở Yên Kinh hay sao?
Địa vị, quan hệ, thủ đoạn, tài lực của nhà họ Thẩm ở Yên Kinh coi như là đứng thứ nhất thứ hai.
Anh lấy cái gì ra đối chọi với nhà họ Thẩm?
Nói một câu hơi khó nghe thì người ta cử động một ngón tay là có thể giết chết anh rồi.
Hơn nữa nghe nói người ta đã mời người giàu số một, đã móc nối quan hệ với người giàu số một trong nước.
Cũng đã liên hệ được với người mới vượt lên đứng đầu Thiên Long Bảng.
Lần này sau đại thọ, e rằng nhà họ Thẩm sẽ trở thành gia tộc lớn nhất trong nước.
Đến lúc đó sẽ giống như quái vật khổng lồ, có ai dám trêu chọc nữa?
Có ai còn có thể chống lại bọn họ?
Trước kia còn có nhà họ Giang miễn cưỡng chống lại được nhà họ Thẩm, nhưng mà nghe nói hiện tại nhà họ Giang đã xuất hiện vấn đề lớn, rất lâu không có động tĩnh gì nữa, rõ ràng nhà họ Thẩm sẽ nhanh chóng trở thành gia tộc lớn nhất.
Mà vừa rồi Lạc Tú còn dám khinh thường nhà họ Thẩm?
Còn vọng tưởng chống lại nhà họ Thẩm, đây không phải là bị điên hay sao?
Thực sự chờ tới lúc người nhà họ Thẩm ra tay thì Lạc Tú có hối hận cũng không kịp.
“Anh tự đề cao bản thân quá rồi.
” Lý Giai Di mở miệng nói, loại người cuồng vọng tự đại như Lạc Tú thật sự khiến cho cô ta quá khó để có thể tiếp nhận.
“Ha ha, Lý Giai Di, tặng cho cô một câu, nhìn người thì vĩnh viễn phải dùng đầu óc.
” Lạc Tú đứng dậy, không muốn lãng phí thời gian trên loại người như thế này.
Tuy rằng Lý Giai Di là mang ý tốt nhưng mà từ khi anh tới Yên Kinh, cô ta vẫn luôn khinh thường anh.
Điều này khiến cho Lạc Tú khó tránh khỏi cảm thấy có chút khó chịu.
“Nếu như không tin cô có thể xem kết quả.
” Lạc Tú xoay người rời đi.
Lý Giai Di nhìn theo bóng dáng Lạc Tú, lập tức cảm thấy không