Vừa nghe vậy, Dương Như Vũ nhất thời ngây ngẩn cả người.
Dáng người cô ta cao gầy, dáng vẻ ngạo nghễ, giờ phút này lồng ngực phập phồng vì tức giận, trông có hơi đồ sộ.
Trong khoảng thời gian ngắn, cô ta nói không nên lời.
Đúng là nơi này không phải nhà của cô ta, cô ta cũng không đủ tư cách yêu cầu Lạc Tú rời đi.
Nhưng dù sao từ nhỏ cô ta đã lớn lên bên cạnh Võ Thánh, lại còn là sở trưởng của Sở Tài Quyết Vũ Lực Hoa Hạ, tông sư thấy cô ta cũng mang bộ dạng phục tùng.
Thanh niên trước mặt lại dám nói chuyện với cô ta như vậy, nhất thời cô ta muốn dạy cho đối phương một bài học.
“Tiểu Vũ, thôi đi.” Dương Thiên Cương nói.
Đối phương chỉ là một thanh niên bình thường, nếu Dương Như Vũ động thủ thì đối phương không chết cũng sẽ tàn phế, bởi vì Dương Như Vũ thiên phú dị bẩm, nếu không thì cũng đã không được Dương Thiên Cương mang theo bên cạnh.
Tuy rằng còn lâu mới trở thành tông sư, nhưng cũng tuyệt đối là một cao thủ nội kình rồi.
Nếu thật sự đánh thanh niên này, hôm nay thanh niên này nhất định sẽ gặp tai nạn.
Nghe Dương Thiên Cương ngăn lại, Dương Như Vũ hừ lạnh một tiếng, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo thần sắc ngạo nghễ, lên tiếng.
"Coi như hôm nay anh may mắn!"
“Lời này cũng tặng cho cô.” Lạc Tú lạnh lùng nói.
Hiện tại anh đang luyện hóa Ly Hỏa Chi Tinh, nếu không chỉ sợ đã thổi bay đối phương rồi.
Lạc Tú tự nhiên thấy được sự bất phàm của ông cụ kia.
Nhưng cho dù là ông cụ kia bất phàm như thế nào, Lạc Tú cũng không quá quan tâm, hoặc là đơn giản không để vào mắt.
Đường đi của bọn họ khác nhau, thành tựu sau này cũng khác nhau, quan trọng hơn là, Lạc Tú thực sự có tư cách xem thường võ giả thế gian!
Nghe được lời nói của Lạc Tú, Dương Như Vũ hung hăng trừng mắt nhìn Lạc Tú, sau đó xoay người đi về phía Dương Thiên Cương.
Dương Thiên Cương coi như bên cạnh không có ai khác, chỉ điểm Dương Như Vũ, sau đó tự mình luyện tập.
Tuy nhiên, lão luôn chú ý đến Lạc Tú và phát hiện thanh niên đó không phải đến học lén.
Bởi vì người thanh niên luôn nhắm mắt, vẫn ngồi đó, bước vào trạng thái minh tưởng.
Mặc dù Dương Thiên Cương hơi thưởng thức, nhưng cũng chỉ thế thôi.
Dù sao ở trong mắt lão, Lạc Tú chỉ hơn một phần trầm ổn so với thanh niên bình thường, cho nên không thể coi là có năng lực.
Ba người bọn họ đều ở đỉnh núi, một lúc sau, Dương Như Vũ lại đổ mồ hôi đầm đìa.
Mãi đến bảy tám giờ sáng, Dương Như Vũ và Dương Thiên Cương mới rời đi, trong khi đó Lạc Tú vẫn tiếp tục.
“Lão tổ, hay là trực tiếp động thủ đuổi anh ta đi đi, nếu không anh ta luôn ở đó, thế chẳng phải ngày nào cũng gặp anh ta sao?” Dương Như Vũ vẫn đang canh cánh trong lòng lời nói của Lạc Tú, không hề hết giận.
Rốt cuộc, trong mắt cô ta là Lạc Tú đang mạo phạm cô ta.
“Để sau rồi nói.
So đo với một người bình thường sẽ chỉ hạ thấp địa vị của mình.” Dương Thiên Cương chậm rãi nói, sau đó nhìn lên bầu trời.
Tuyết rơi, nhưng trời nóng.
“Cũng đúng.” Dương Như Vũ rất đồng tình với câu này.
Cô ta so đo với người bình thường như Lạc Tú đúng là hạ thấp địa vị của chính mình.
Cho đến trưa Lạc Tú mới đứng dậy dự định về ngôi nhà tổ mình đã thuê.
Thời tiết ngày càng nóng, cực kỳ lạ lùng.
Những bông tuyết từ trên trời rơi xuống, nhưng mặt đất thì bốc hơi như một cái lồng hấp lớn.
Dọc đường đi, những người dân trong thôn mặc quần đùi ngắn cũn cỡn cầm quạt hương bồ trên tay, vừa quạt vừa đổ mồ hôi nhễ nhại.
“Haiz, chuyện gì đang xảy ra với cái thời tiết quái quỷ này vậy?” Một người đàn ông mặc một chiếc quần hoa, thân trên để trần, hùng hổ mắng.
"Đang là mùa đông mà sao cứ như đi tắm hơi vậy?"
Rõ ràng những bông tuyết bay phấp phới trên đầu, nhưng cả thôn làng đều mặc quần áo mùa hè, thậm chí nhiều người còn bật quạt điện quạt vù vù.
Lạc Tú vẫn không sao, từ lâu anh đã không cảm nhận được nóng lạnh, cho dù trong cơ thể có Ly Hỏa Chi Tinh cũng không cảm thấy nóng, chỉ có điều hơi khó chịu chính là anh cảm thấy cả người như thiêu đốt.
Ngay cả máu huyết cũng sôi lên, cảm giác toàn thân bỏng rát.
Rõ ràng, Ly Hỏa Chi Tinh có hơi nằm ngoài khả năng chịu đựng của Lạc Tú.
Sau khi Lạc Tú trở về căn nhà thuê, anh lại bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, vừa luyện hóa Ly Hỏa Chi Tinh vừa dùng Ly Hỏa Chi Tinh rèn luyện Kim Cương Lưu Ly Thể.
Kim Cương Lưu Ly Thể rất bí ẩn, một