Chu Càn Khôn rất vui mừng.
Sư tử vồ thỏ bằng tất cả sức lực, mặc dù ông ta vẫn chưa tỉnh ngộ.
Ông ta vốn định mời ông trùm các giới, ví dụ như sở trưởng Sở Tài Quyết Vũ Lực, Nữ Thần Tử Vong bá chủ quốc tế, Hoàng đế ngầm số một Cao Ly và các nhân vật tiếng tăm lừng lẫy khác, cùng đến chứng kiến trận chiến này.
Bởi vì ông ta muốn mượn trận chiến này để tái xuất giang hồ, không chỉ cho người thế tục trong nước biết sự khủng khiếp của võ thánh, mà còn để cho toàn bộ châu Á biết võ thánh đã quyết định không bặt vô âm tín nữa.
Đúng lúc hôm nay đã trở thành át chủ bài của ông ta.
Bởi vì suy cho cùng, mấy người này đều do ông ta mời đến, chắc chắn bọn họ sẽ giúp ông ta.
Huống chi là sở trưởng Sở Tài Quyết Vũ Lực.
Địa vị và thân phận của lão tương đương với minh chủ võ lâm ngày xưa.
Gần như không cần phải nói gì nữa, chắc chắn một trăm phần trăm lão sẽ đứng về phía ông ta.
"Cậu nên biết rõ chúng tôi đều là võ thánh, đã kết bạn mấy trăm năm, chắc chắn sở trưởng Sở Tài Quyết sẽ đứng về phía chúng tôi.
"
"Vậy thì sao? Cho dù ông ta đứng về phía hai ông thì sao chứ?" Lạc Tú bị hai người này chọc cười, cho đến bây giờ hai người này vẫn chưa hiểu rõ tình huống à?
“Thì sao ư?” Đúng lúc này, Vô Không cũng khôi phục lại sự tự tin.
"Trước tiên không nói đến thực lực của sở trưởng Sở Tài Quyết đáng sợ đến nhường nào, mà chỉ riêng võ thánh của Sở Tài Quyết Vũ Lực, nếu chúng tôi cùng hợp sức trừng phạt cậu, chắc cậu cũng biết hậu quả rồi đấy?"
“Trước đây nhờ mười vị võ thánh, Hoàng đế Quang Vũ có thể giành lấy giang sơn từ tay của Vương Mãng, lập ra vương triều Đông Hán.
” Chu Càn Khôn lạnh lùng nói.
"Mặc dù bây giờ không có mười vị võ thánh, nhưng cũng có gần tám vị.
"
“Tôi không tin một mình cậu có thể gánh nổi lửa giận của tám vị võ thánh.
” Võ thánh Vô Không tiếp lời, như thể bây giờ, bọn họ đã nắm chắc được phần thắng.
Quả thật, nếu thời nay không xuất hiện tu pháp giả, ai dám gánh nổi sự trừng phạt của tám vị võ thánh?
Trừ phi sử dụng vũ khí nóng cỡ lớn.
Nhưng liệu người bình thường có năng lực đó không?
Vừa dứt lời, sắc mặt của mọi người đều sa sầm.
Bọn họ đều đã quên mất, dù là Chu Càn Khôn hay võ thánh Vô Không đều là người của Sở Tài Quyết Vũ Lực.
Chính vì võ thánh cực kỳ hiếm, có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa đa số đều là bạn bè gần một trăm năm, chắc chắn sẽ cực kỳ đoàn kết.
Nếu Lạc Tú thật sự dám giết người, chắc chắn toàn bộ võ thánh sẽ cùng hợp sức đối phó Lạc Tú.
Lạc Tú có thể đánh bại hai vị võ thánh, nhưng không có nghĩa là anh có thể đánh bại toàn bộ võ thánh cùng hợp sức.
Dù gì một người có thể đánh đến đâu thì hai tay cũng khó mà địch lại bốn chân, dù đánh đấm loạn xạ vẫn có thể đánh giết chết sư phụ.
Huống chi là ở cấp bậc của võ thánh?
Quan trọng nhất là còn có sở trưởng Sở Tài Quyết Vũ Lực, nghe nói vị sở trưởng này mới là cao thủ đứng đầu võ đạo thời nay.
Lão đã đạt đến trình độ xuất quỷ nhập thần, có bước tiến mới.
Trước giờ lão luôn rất khiêm tốn, nhưng người càng khiêm tốn càng cực kỳ đáng sợ.
Nếu ở trong tay lão, Chu Càn Khôn sẽ không đỡ nổi ba chiêu.
Dựa vào sự so sánh này, ít nhất cũng là cao thủ tương đương với Lạc Tú, thậm chí còn lợi hại hơn Lạc Tú.
Dù gì số tuổi của người ta cũng bày ra đó, là người còn sống từ thời nhà Minh.
Đúng là lão quái vật trong lão quái vật.
Khi Thẩm Thiên Quân nghe thấy câu nói này, đôi mắt vốn đang thất thần tnhất thời sáng rỡ.
Có lẽ bọn họ vẫn còn hy vọng, cho dù không còn hy vọng, nhưng nhìn thấy Lạc Tú bị giết, bỏ mạng tại đây, cũng có thể khiến bọn họ vô cùng vui sướng.
Nhưng từ đầu đến cuối, trong mắt Lạc Tú luôn hiện lên tia khinh bỉ.
Nhìn thấy tia khinh bỉ trong mắt Lạc Tú, Chu Càn Khôn lại bổ sung.
"Ngoài những lời tôi vừa nói ra, chỉ cần Sở Tài Quyết Vũ Lực ra lệnh, e rằng toàn bộ võ giả trong nước, thậm chí là một số võ giả ngoài nước cũng sẽ dũng cảm quên mình tới giết cậu.
"
“Dù gì nói thẳng ra, lão cũng đại diện cho minh chủ võ lâm.
” Chu Càn Khôn tràn đầy hung ác nói.
“Bây giờ, cậu còn dám giết chúng tôi nữa không?” Võ thánh Vô Không cũng mang vẻ mặt chẳng hề kiêng dè nói.
"Họ Lạc kia, quả thật cậu rất lợi hại, nhưng vậy thì sao chứ?"
"Chẳng lẽ cậu chưa từng nghe qua, trên