Trương Văn Trọng vừa cùng Tô Hiểu Mai ra khỏi phòng mổ thì Cốc Vũ dẫn theo một vị trợ lí đi suốt đêm từ trong nước đến, thông qua sự kiểm tra một cách kỹ lưỡng của nhân viên bảo an của cung điện Buckingham rồi mới được phép đi vào.
Vốn một phóng viên như Cốc Vũ muốn tiến nhập cung điện Buckingham không phải là một chuyện dễ dàng.
Bằng không thì các ký giả ở các tòa soạn báo của nước Anh cùng với các đội ngũ papazarri cũng sẽ không đứng ngoài cung điện Buckingham đợi tin tức, thậm chí còn phải dựa vào một vài thủ đoạn đút lót cho nhân viên công tác trong cung điện Buckingham hòng moi được một ít thông tin.
Cốc Vũ thì khác, cô là ký giả được Trương Văn Trọng chỉ định phỏng vấn, cho nên Charles vương tử nể mặt Trương Văn Trọng mới cho cô được đặc quyền đi vào cung điện Buckingham.
Đặc quyền này đã làm cho giới truyền thông Anh quốc bất mãn cùng với kháng nghị, nhưng vương thất Anh quốc xem như không thấy, ai bảo bọn họ không có bằng hữu nào có thể chữa khỏi bệnh nữ hoàng Elizabeth làm chỗ dựa cơ chứ.
Vị trợ lí đang theo sau Cốc Vũ vốn là một vị ký giả thâm niên ở Ung Thành nhật báo, khi Cốc Vũ vừa xin vào làm trong tòa soạn báo, hắn vẫn thường lấy thân phận người đi trước gây khó dễ cho tiểu nha đầu cô vừa mới tốt nghiệp không lâu này, có lần còn làm cho cô nàng phải bật khóc.
Lúc đó hắn hiển nhiên là không nghĩ tới có một ngày Cốc Vũ lại có được một đại cơ hội tốt như thế này, có thể làm cho cô một bước lên trời.
Nghĩ đến Cốc Vũ chỉ mới vào làm trong tòa soạn báo được mấy tháng mà từ một thực tập viên ký giả thoáng cái đã nhảy lên chức vị phó chủ biên của tòa soạn báo thì trong tim hắn cảm thấy hâm mộ đồng thời cũng có vài phần đố kị.
Nhớ đến hành động lúc trước của mình hắn cũng cảm thấy thấp thỏm và bất an một chút, sợ rằng Cốc Vũ nhớ đến thù oán trước đây mà lấy thân phận cấp trên gây khó dễ cho hắn.
Bất quá hiện tại xem ra Cốc Vũ tựa hồ đã không còn nhớ đến sự tình trước đây, điều này làm cho hắn không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Vị trợ lí lần này được đi theo Cốc Vũ tiến vào trong trang viên lộng lẫy của cung điện Buckingham, tuy rằng hắn đã cực lực che giấu đi sự khiếp sợ cũng với sự kích động trong nội tâm nhưng ánh mắt cùng với biểu tình của hắn đã bán đứng hắn rồi.
Nhìn thấy Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Mai từ trong phòng bên cạnh phòng nữ hoàng đi tới, Cốc Vũ không khỏi sững sờ một chút, không hiểu bọn họ vì sao lại đi ra từ phòng ấy, bất quá cô cũng không có hỏi nhiều, mà vội vã dẫn theo vị trợ lí đang hết nhìn đông lại ngó tây kia của mình bước nhanh tới nghênh tiếp, cười nói:
"Trương tiên sinh, Tô tiểu muội, chào buổi sáng.
Tôi muốn tiếp tục quá trình phỏng vấn ngày hôm qua, không biết hai anh chị lúc này có thể sắp xếp thời gian tiếp nhận cuộc phỏng vấn của tôi được không?"
Vị trợ lí theo sau Cốc Vũ lúc này cũng đã nhìn thấy Trương Văn Trọng.
Nhìn bộ dáng quen thuộc của Cốc Vũ cùng với Trương Văn Trọng, trong lòng đang tràn đầy sự đố kị cùng với ước ao, hắn nhịn không được trong đầu có chút ý nghĩ ‘không ăn được thì đạp đổ’, ở trong lòng oán thầm: "Nhìn vẻ mặt hai người này sợ là đã sớm thông đồng với nhau rồi a? Khó trách Cốc Vũ có thể lấy được tín nhiệm của hắn, được đặc quyền có thể trực tiếp phỏng vấn.
Ai, cho nên nói những nữ ký giả xinh xắn trẻ trung thật là có ưu thế trời sinh.
Đáng tiếc ta không phải nữ nhân, mà tuổi cũng không còn nhỏ, nếu không ta cũng không ngại nỗ lực, tranh thủ mở rộng tiền đồ."
"Xin chào.
Cốc Vũ cô đã đến rồi à?" Trương Văn Trọng đầu tiên là hướng về phía Cốc Vũ khẽ gật đầu chào hỏi, sau đó mới vừa cười vừa nói: "Phỏng vấn à? Sợ là lúc này còn chưa được, tôi cùng với Tiểu Muội còn có chút chuyện phải xử lý..." Hắn còn chưa nói hết câu thì Charles vương tử cùng với Philip thân vương đang được mấy người hầu dìu đỡ cũng đã từ trong phòng mổ đuổi theo tới.
Bước nhanh tới trước mặt Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Mai, hai vị hoàng gia không ngại ngùng khom người, hướng về hai người cúi đầu thật sâu, tận đáy lòng tràn đầy sự cảm kích: "Trương tiên sinh, Tô tiểu thư, chúng tôi thật sự là rất cảm ơn hai vị! Chúng tôi có một lễ vật muốn dâng tặng cho hai vị, xin hai vị ngàn vạn lần đừng từ chối, bởi vì đây chỉ là một chút tâm ý của chúng tôi!"
Thấy cảnh tượng trước mắt, dù đang kinh ngạc và buồn bực, Cốc Vũ cũng không khỏi kích động lên.
Vội vã hướng về vị trợ lí còn đang đoán già đoán non ở phía sau phân phó: "Chu ca, anh còn đứng ngẩn ra đó làm gì? Nhanh nhanh lấy camera ra chụp lại những cảnh này đi chứ, ngàn vạn lần không được bỏ qua những thước ảnh quý giá này chứ!" Cùng lúc đó, cô cũng vội vàng mở máy ghi âm kỹ thuật số đang cầm trong tay lên, ghi âm lại toàn bộ cuộc nói chuyện của song phương.
"Hả? À, được, được" Vị trợ lí được gọi là Chu ca lúc này bị Cốc Vũ gọi mới giật mình tỉnh lại, vội vã cầm camera trong tay đứng lên, hướng về phía những người phía trước mà mặc sức bấm máy.
Trương Văn Trọng cũng không lôi kéo Tô Hiểu Mai tránh đi chỗ khác, mà nhận lấy một cái cúi đầu chào này của Charles vương tử và Philip thân vương.
Lấy việc chữa khỏi bệnh cho nữ hoàng Elizabeth mà nói thì hai người bọn họ nhận một cái cúi chào này cũng không có gì quá đáng.
Đợi sau khi Charles vương tử và Philip thân vương hành lễ xong, Trương Văn Trọng đưa một ngón tay chỉ về phía Tôn Nguy vừa từ phòng mổ đi tới, vừa cười vừa nói: "Tạ lễ gì gì đó thật ra thì cũng không cần.
Chỉ là ngài ngàn vạn lần đừng quên đã đáp ứng hắn chuyện kia là được rồi!"
Tuy rằng Trương Văn Trọng không có nói rõ nhưng Charles vương tử vẫn hiểu được cái chuyện kia chính là hoàng