Không có một bậc cha mẹ nào nguyện ý con mình bị thương tổn.
Nhưng dưới tình huống nguy hiểm đến tính mạng cháu bé, thì vẫn phải ngộ biến tùng quyền.
Bất quá, lúc này nghe được Trương Ván Trọng nói rằng có biện pháp giải cứu thai nhi, người chồng của sản phụ lập tức khóc lóc cầu xin: “Bác sĩ Trương, cầu xin anh hãy cứu giúp gia đình chúng tôi.”
Người chồng sản phụ trong cơn xúc động, lại quỳ khụy gối xuống trước mặt Trương Văn Trọng, tính toán phục lạy cầu khẩn.
Trương Văn Trọng vội vàng nói: “Đừng như vậy, mau chóng đứng lên thôi.
Tôi nhất định sẽ dùng toàn lực cứu lấy thai nhi.”
Giờ khắc nậy Trương Văn Trọng không có thời gian đi nâng người chồng kia đứng lên khỏi mặt đất, bất quá Vưu Giai cũng thấu hiểu tâm tư của hắn, cho nên nàng bước tới, khuyên giải người chồng của vị sản phụ kia.
“Bác sĩ Trương, anh thật sự có biện pháp, để cho sản phụ sinh nở tự nhiên mà không gây tổn thương đến thai nhi sao?” Triệu Tiểu Chiêu vẻ mặt kinh nghi bất định nói: “Hiện giờ...tình trạng của thai nhi đã khá yếu nhược, nên chúng ta chỉ còn khoảng ba bốn phút thòi gian nữa thôi! Bác sĩ Trương, anh có dám nắm chắc hay không?”
Ngẳng đầu nhìn Triệu Tiểu Chiêu, Trương Văn Trọng chỉ hồi đáp ba chữ ngắn ngùi: “Tin tưởng tôi.”
Hắn lập tức xòe hai tay, áp lên trên bụng người sản phụ, cách dưới rốn khoảng ba tấc, cũng chính là vị trí thai nhị bị mắc kẹt tại liên hợp xương mu, dựa theo phương hướng ngược chiều kim đồng hồ, nhẹ nhàng mát xa.
Trong quá trình mát xa, thậm chí là cả quá trình đỡ đẻ lúc trước, Trương Văn Trọng đều không dám sử dụng chân nguyên.
Đó là bởi vì lúc sinh nở thể trạng của sản phụ cùng thai nhi sẽ rất yếu nhược.
Nếu tùy tiện sử dụng chân nguyên, hiển nhiên sẽ phản tác dụng, gây nên tổn thương cho cả mẹ lẫn con.
Giờ phút này, thủ pháp mát xa của Trương Văn Trọng nhìn thực thông thường, nhưng nó lại chính là thủ pháp Nhu Vân Cửu Ma ở trong truyền thuyết.
Trương Văn Trọng thông qua biện pháp mát xa, dùng động lực thúc đẩy thai nhi bị mắc kẹt tại liên hợp xương mu, bắt đầu chậm rãi dịch chuyển xuống.
Không thể nghi ngờ, chẳng bao lâu sau Nhu Vân Cửu Ma đã giúp cho thai nhi thoát khỏi vị trí mắc kẹt tại liên họp xương mu.
Bất quá Trương Văn Trọng cũng không dám thông báo tin vui này ra, bởi vì hắn không hi vọng, sau khi người sản phụ nghe được tin tức này, thân thể liền sinh ra phản ứng, làm cho thai nhi dịch chuyển lại vị trí mắc kẹt.
Hắn tính toán, đợi sau khi thai nhi hoàn toàn thoát khỏi vùng liên hợp xương mu, mói đem tin tức này thông báo ra.
Bởi vì Trương Văn Trọng mải miết nhìn xa trông rộng, cho nên mọi người không biết tình huống lúc này của thai nhi, cũng không hiểu phương pháp mát xa đến tột cùng có thể phát huy ra nổi tác dụng gì hay không? Chỉ là mọi người vẫn chăm chú quan sát nhất cử nhất động của hắn, trong lòng âm thầm cầu khẩn thần linh phù hộ cho hai mẹ con bình an vô sự.
Thân là y tá của Viện Bảo Vệ Sức Khỏe Bà Mẹ Và Trẻ Sơ Sinh, Triệu Tiểu Chiêu mặc dù chưa từng đảm đương qua công tác hộ sinh, nhưng từng nghe qua không ít quá trình đờ đẻ.
Nàng chưa bao giờ từng nghe nói qua, khi người sản phụ gặp phải tình huống khó sinh, bác sĩ liền dùng phương pháp mát xa để đỡ đẻ.
“Mát xa, liệu có hiệu quả không?” Tuy rằng trong lòng Triệu Tiểu Chiêu tràn đầy hoài nghi.
Nhưng vào thòi khắc nguy kịch này, nàng cũng chỉ có thế lựa chọn tin tưởng Trương Văn Trọng.
Dù sao, nàng cũng không muốn phải dùng đến thủ đoạn tàn nhẫn, bẻ gãy xương quai xanh của thai nhi.
Làm như vậy, tám chín phần mười sẽ tổn thương đến hệ thần kinh mói hình thành của thai nhi, rất có thể sẽ gặp phải tình huống bị liệt hai tay.
“Bác sĩ Trương, mong rằng biện pháp này của anh sẽ hữu hiệu! cố lên! cố gắng lên!” Lúc này Triệu Tiểu Chiêu không giúp được cho Trương Văn Trọng cái gì, chỉ đành âm thầm cầu nguyện ở trong lòng, đồng thòi thay Trương Văn Trọng quan sát tình huống của hai mẹ con.
Thời gian từng giây trôi qua....
Mỗi giây trôi qua, cũng giống như tử thần đang bước tói gần, vói ý định tước đoạt đi sinh mạng của thai nhi.
Hiện tại, điều Trương Văn Trọng đang làm chính là chạy đua thời gian cùng vói tử thần.
Tất nhiên, hắn quyết chí giành phần thắng, để hai mẹ con nhà này có thể bình an vô sự.
“Môi thai nhi đã bắt đầu thâm tím, đây chính là trạng huống thiếu dưỡng khí nghiêm trọng ah!” Quan sát thai nhi, đột nhiên Triệu Tiểu Chiêu thất thanh kinh hô.
Theo sau nàng vạn phần lo lắng, đề nghị nói: “Bác sĩ Trương, chuyện này quá nghiêm trọng, chúng ta không thể tiếp tục kéo dài thòi gian, nếu còn dây dưa chỉ sợ sẽ không bảo trụ nổi tính mạng của thai nhi! Bác sĩ Trương, hay là chúng ta bẻ gãy xương quai xanh của thai nhi, đế cho bé có thể trôi ra khỏi tử cung sản phụ?”
Câu nói này của Triệu Tiểu Chiêu, tựa như ném bom vào trong hội trường.
Tất cả mọi người đều kinh hồn bạt vía, diễn cảm thất sắc.
Nhất là người đàn ông sắp làm cha kia, vừa nghe được tin tức này, thân mình liền chấn động, suýt chút nữa đã ngồi phệt xuống dưới mặt sàn.
Hít sâu một hơi, để binh ồn tâm tình xong, hắn chán nản nói: “Bẻ gãy đi! Hiện giờ