“Đỡ đẻ ư?” Trương Văn Trọng chưa kịp trả lời, thì Vưu Giai đã dùng diễn cảm kinh ngạc nói: “Sao lại thế này? Chẳng lẽ trên máy bay có người muốn sinh em bé sao? Nhưng dựa theo luật hàng không quốc tế quy định, phụ nữ mang thai ba tháng mười ngày, thì không được lên máy bay cơ mà.”
Diệp Đồng giải thích nói: “Đúng là có quy định như thế, nhưng vị hành khách này vì muốn trở về nhà giải quyết chuyện gấp, nên đã cố tình che giấu thời gian mang thai.
Hơn nữa thân hình cô ấy khá mập, lại mặc thêm một chiếc áo lông màu cam, cho nên đã qua mặt được nhân viên đăng kiểm.
Thẳng cho tới khi máy bay gặp khí lưu, gây xóc nẩy, chúng tôi mới phát hiện tinh huống của cô ta không đúng lắm, trải qua một phen truy hỏi, cô ấy mới kẻ rõ ngọn ngành đầu đuôi.
Ài, bác sĩ Trương, mặc kệ anh có biết đỡ đẻ hay không, đều mời anh qua nhìn xem một chút đi.
Trông bộ dạng của nàng, chỉ sợ là sẽ đẻ non ah!”
Trương Văn Trọng vội vàng tháo dây an toàn, đứng dậy nói: “Đi thôi, dẫn tôi qua nhìn thử xem.”
“Cám ơn anh, bác sĩ Trương, mời!” Diệp Đồng nói xong, liền xoay người dẫn Trương Văn Trọng bước nhanh về phía khoang thương vụ.
“Em cũng muốn đi lúc trước vì phải chăm sóc ông nội, mà em đã từng học qua kĩ năng hộ lý nói không chừng có thể giúp được ít nhiều.” Dứt lời, Vưu Giai cũng tháo dây an toàn, theo sát phía sau Trương Văn Trọng cùng Diệp Đồng.
Khi Trương Văn Trọng cùng Vưu Giai được Diệp Đồng đưa tới khoang thương vụ, thì người sản phụ béo mập đang thống khổ rên rỉ.
Nguyên bản hành khách trong khoang đã được nhóm tiếp viên hàng không an bài tới chỗ khác, chỉ có một người đàn ông không chịu ra ngoài, luôn muôn ở bên cạnh không ngừng cồ vũ động viên, chính là lão công của cô ta.
Ngay khi Trương Văn Trọng nhanh chân bước vào trong khoang, thì một nữ sinh khoảng hơn hai mươi tuổi đang kiểm tra trạng huống cho người sản phụ kia, sau khi trông thấy Trương Văn Trọng, trên mặt của nàng nhất thời hiện ra biểu tinh vui mừng, kinh hỉ nói: “Anh...anh là bác sĩ Trương Văn Trọng? Không nghĩ ra anh cũng ở trên chuyến bay này thật tốt quá!”
“Cô là?” Trương Văn Trọng không nghĩ, mình quen cô bạn nữ sinh này.
‘Tôi tên Triệu Tiểu Chiêu, là y tá trong Viện Bảo Vệ Sức Khỏe Bà Mẹ Và Trẻ Sơ Sinh.
Tôi đã từng xem bác sĩ Trương giảng bài trên diễn đàn inte, thu được lợi ích không nỏ.” Sau khi hướng Trương Văn Trọng giới thiệu qua loa một phen, Triệu Tiểu Chiêu liền chuyển đề tài về chính sự: “Bác sĩ Trương, tôi mới tiến hành kiểm tra tình huống của chị này.
Hiện giờ mạch của chị ấy xuất hiện tinh trạng đập nhanh hơn binh thường, khó thở bụng dưới đau quặn.
Đồng thời mép tử cung nở rộng, hẳn là đã muốn sinh rồi.
Bất quá, cơ trưởng vừa thông báo, hiện tại còn cách Vân Thai Thị khoảng một giờ hành trình nữa.
Xem ra, chúng ta cần phải chuẩn bị công tác hộ sinh ở trên máy bay rồi.”
“Ưm, cô nói rất chính xác.” Trương Văn Trọng gật đầu, theo sau nhìn chồng sản phụ, nói tiếp: “Trước tiên chúng ta chuyển bệnh nhân đến khoang hạng nhất đi, nơi đó có ghế nằm ngang, sẽ thoải mái hơn.
Triệu tiểu thư, phiền cô đảm đương hiệp trợ chúng ta cùng nhau đỡ đẻ cho chị gái này.”
“Được.” Triệu Tiểu Chiêu gật đầu đáp ứng.
Tuy nàng đã cố gắng trấn định tinh thần, nhưng trên mi mắt vẫn lộ ra thần tình lo lắng khẩn trương.
Bời vì, mặc dù nàng là y tá trong Viện Bảo Vệ Sức Khỏe Bà Mẹ Và Trẻ Sơ Sinh, nhưng lại không phải hộ sĩ khoa sản.
Lần này đột nhiên ở trên chuyến bay gặp phải người chuẩn bị sinh nở, nếu nàng không khẩn trương lo lắng, thì đó chẳng phải là chuyện lạ hay sao? Giờ khắc này, trong thâm tâm nàng chỉ kỳ vọng, vị bác sĩ Trương Văn Trọng được cả nước ca tụng kia, ở trên phương diện hộ sinh, cũng có được trình độ cao siêu.
“Được...được” Anh chồng của chị sản phụ đang không biết phải làm sao lúc này nghe thấy Triệu Tiếu Chiêu nói cũng liên tục gật đầu.
Nhóm người khiêng chị sản phụ đưa tới khoang hạng nhất.
Bởi vì ở đây có Trương Văn Trọng, nên nguyên bản tâm tinh đang treo cao của Diệp Đồng cũng được buông lỏng.
Sau khi thở phào một hơi nhẹ nhõm, nàng cũng đã hồi phục thần trí, nhanh chân bước lên trước tiên, chạy về phía khoang hạng nhất, đồng thời nói: “Tôi đi dọn dẹp ghế ngồi trước.”
Lúc này, cô tiếp viên trưởng cũng đã chạy tới, nàng bình tĩnh nói: “Tôi nhớ ra rồi! Ờ trên máy bay có một hộp cấp cứu, tôi sẽ đi lấy nó cho mọi người.”
Khi nhóm Trương Văn Trọng cùng Vưu Giai đưa chị sản phụ lên khoang hạng nhất, đặt nàng nằm thẳng ở trên ghế ngồi, không qua bao lâu sau, cả người nàng đã xuất hạn mồ hôi lạnh ướt đẫm.
Hơn nữa, nhìn diễn cảm thống khổ trên mặt nàng, hẳn là có thể xác định, cơn đau thắt kịch liệt truyền ra từ trong bụng.
Sợ rằng cơn đau thắt này chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
Nàng một bên thống khổ thở dốc, một bên dùng sức nắm chặt lấy cánh tay ông xã, mượn chút sức lực để vượt qua cơn đau đớn chưa từng nếm mùi này.
Quan sát bộ dáng của sản phụ, Trương Văn Trọng vươn tay kiểm tra mạch tượng
cho nàng, khoảng mười giây đồng hồ sau, liền thông báo: “Chị ấy chuẩn bị sinh rồi! Chúng ta phải giúp chị ấy đỡ đẻ ngay lập tức.”
Dứt lời, hắn tiếp nhận hộp cấp cứu mà vị tiếp viên trưởng mang đến, lấy ra hai chiếc găng tay vô khuân, một bộ giao cho Triệu Tiếu Chiêu, còn một bộ khác thì tự đeo cho mình.
Lúc này Triệu Tiểu Chiêu cũng dựa theo những tri thức hộ sinh trước kia học qua, dạy phương