Nếu như đối thủ chỉ một mình Trương Văn Trọng, Bạch cốt Chằn Tinh cũng nắm chắc thắng lợi.
Thế nhưng hiện tại, bên người Trương Văn Trọng đột nhiên có thêm một Mình Xà có tu vi Hóa Thần kỳ và một khí linh cấp tiên khí.
Đối mặt đội hình như vậy, Bạch cốt Chằn Tinh cảm thấy trong lòng có chút run sợ.
Dù cô ta có tin tưởng lực lượng của bản thân mình như thế nào, nhưng cũng biết rõ nếu chỉ dựa vào lực lượng của chính mình, đừng nói là đánh bại Trương Văn Trọng, thậm chí muốn bảo vệ mình cũng đã trắc trở.
“Trương Văn Trọng này, rốt cục từ đâu tìm ra được chuẩn tiên khí? Còn thuần dưỡng một yêu sủng là thượng cổ Ác yêu? Vận khí của hắn cũng thật tốt đến thái quá đi thôi?” Bạch cốt Chằn Tinh hận đến nghiến răng nghiến lợi, quả thật muốn mở miệng chửi toáng lên.
Mắt nhìn Mình Xà và khí linh Bàn Long Ngọc Xích đang hùng hổ nhào tới trước người, Bạch cốt Chằn Tinh biết, mình phải thật nhanh rút lui khỏi đây.
Bằng không một khi bị chúng quấn lấy, còn muốn bỏ chạy đã không phải là chuyện dễ dàng.
Vì vậy cô ta quyết định thật nhanh, toàn lực thúc đẩy yêu lực trong cơ thể phun dũng ra, ngay trước người động lại thành hình, hóa thành tám hài cốt võ sĩ mặc áo giáp bạch cốt, cầm lợi khí bạch cốt trong tay, dữ tợn như những bộ xương khô trước đó, không rên một tiếng đánh về phía Mình Xà và khí linh Bàn Long Ngọc Xích.
Cùng lúc đó, Bạch cốt Chằn Tinh lại xoay người bỏ chạy.
Xem được ra, cô ta muốn dùng võ sĩ hài cốt và những bộ xương khô đến ngăn cản Trương Văn Trọng, để bản thân có thể thuận lợi thoát khỏi nơi này.
Nhìn hài cốt võ sĩ cùng những bộ xương khô nhào đến.
Mình Xà vỗ cánh phát ra thanh âm “bàn bàn” rít lên, một mảnh Đại Tảo hung hỏa lập tức từ trong thân thể nó phóng ra, ập về phía hài cốt võ sĩ cùng những bộ xương khô, trong nháy mắt đã bao phù chúng nó bên trong biền lửa.
Ngay khi lửa cháy mạnh hừng hực thiêu đốt, những khớp xương bị đốt nứt vỡ, thế nhưng tốc độ xung phong cùng khí thế của bọn chúng vẫn không hề xuất hiện vẻ chậm trễ.
Chúng nó vốn không hề sợ tử vong, chỉ một lòng muốn cuốn lấy Trương Văn Trọng bọn họ, để Bạch cốt Chằn Tinh có thể thuận lợi rút lui khỏi nơi này.
Ngay lúc này, con giao long màu xanh thẫm do khí linh Bàn Long Ngọc Xích biến thành, cũng vọt tới trước người những bộ xương khô và hài cốt võ sĩ, không hề có động tác hoa mỹ nào khác, uốn mạnh thân hình, thi triển ra một chiêu Thần Long Bái Vì ( rồng thần vẫy đuôi) vô cùng thô bạo giản đơn, nhưng lại vô cùng hữu hiệu.
“Oanh!”
Tám võ sĩ hài cốt và bộ xương khô nhất thời bị động tác thô bạo đơn giản này của khí linh đánh dạt ngang ra ngoài, trên người chúng vốn đã bị Đại Hạn hung hòa đốt cháy nứt ran, lúc này lại bị quét ngang thô bạo, đều lập tức vỡ vụn tan nát.
Ở dưới tình huống này, chúng nó vẫn còn muốn tiếp tục đứng lên hoàn thành sứ mạng ngăn trở Trương Văn Trọng.
Nhưng đáng tiếc chính là, những hài cốt vỡ vụn kia, đã không còn cách nào chống đỡ cho chúng đứng được vững vàng.
Cho nên chúng chỉ có thể ở xa xa liên tục bò lên rồi ngã xuống, không cách nào tiếp tục trở ngại Trương Văn Trọng được nữa.
Tốc độ tiêu diệt hài cốt võ sĩ cùng bộ xương khô của Mình Xà và khí linh của Bàn Long Ngọc Xích tuy rằng thật nhanh, nhưng tốc độ xoay người chạy trốn của Bạch cốt Chằn Tinh càng nhanh hơn.
Ngay trong nháy mắt, cô ta đã bỏ chạy không còn trông thấy tăm hơi bóng dáng đâu.
Nhìn theo phương hướng thân ảnh Bạch cốt Chằn Tinh biến mất, Trương Văn Trọng cũng không hề khần trương, khóe miệng hơi nhếch lên tia cười nhạt.
Lập tức hắn nhìn Mình Xà và khí linh Bàn Long Ngọc Xích phân phó: “Theo phương án an bài trước đó hành sự!”
Mình Xà và Bàn Long Ngọc Xích lĩnh mạng mà đi, phân biệt trái phải bay tới, mà Trương Văn Trọng lại trực tiếp đuổi theo Bạch cốt Chằn Tinh .
Bạch cốt Chằn Tinh đang bỏ chạy thật nhanh, lúc này cũng kinh ngạc phát hiện, có một người đang đứng ngăn cản ngay trên đường chạy của cô ta.
Tuy rằng trong tay người này không có vũ khí, nhưng kiếm khí sắc bén từ trong thân thể hắn phát ra, lại làm cho Bạch cốt Chằn Tinh có một loại cảm giác người này chính là một thanh bảo kiếm hi thế.
Người này, chính là nguyên anh của Trương Văn Trọng.
Từ lúc Bạch cốt Chằn Tinh xoay người bỏ chạy.
Trương Văn Trọng đã phóng ra nguyên anh, đứng chờ đợi ngay trên con đường Bạch cốt Chằn Tinh thoát đi.
Khác với nguyên anh do người tu chân bình thường bước vào Nguyên Anh kỳ mới tu luyện đi ra, nguyên anh do thiên cấp Lão Quân Đằng mà Trương Văn Trọng dùng bí pháp cộng thêm linh khí trong linh cư luyện chế ra, không ngờ biến thành một cỗ phân thân của hắn! Lại còn là một phân thân có uy lực vô cùng cao mình!
“Cút ngay! Người cản ta sẽ phải chết!” Tuy rằng phát giác ra người đứng ngăn cản giữa đường có thực lực rất mạnh, nhưng Bạch cốt Chằn Tinh cũng không lùi bước.
Bởi vì cô ta biết, ở thế cục ngay trước mặt, lùi bước rất có khả năng là ý nghĩa tử vong.
Cho nên cô ta chỉ có thể tuyển chọn xông tới, dù chắn ngay trước người cô ta là thần phật, cũng phải xông qua!
Bạch cốt Chằn Tinh vung lên tay phải, một chuỗi đầu lâu trẻ con do ba mươi sáu xương cốt cấu thành sợi rơi xuất hiện ngay trong tay cô ta.
Đây chính là Khô Lâu Tiên là pháp bảo âm tà cấp thất phẩm linh khí, từ sau khi cô ta từ trong Hỗn Độn Tu La giới đi ra, dùng yêu pháp giết hại ba mươi sáu đứa trẻ, lấy đầu mấy đứa nhỏ luyện chế mà thành.
Ngay khi cô ta giơ roi hướng nguyên anh của Trương Văn Trọng, ba mươi sáu đầu lâu nhỏ chợt phóng xuất ra từng sợi quang mang màu máu, làm cho phạm vi trong phương viên một dặm toàn bộ đều chiếu rọi thành màu máu khiến cho kẻ khác kinh khủng hoảng sợ.
Cùng lúc đó, ba mươi sáu đầu lâu còn há mồm phát ra tiếng kêu to khiến cho kẻ khác dựng đứng tóc gáy, vươn ra tư thế nhe răng như muốn cắn nát nguyên anh của Trương Văn Trọng.
Nguyên anh không chút nào sợ hãi, vung lên hai tay, kiếm khí sắc bén bay ra, đánh mạnh vào Khô Lâu Tiên của Bạch cốt Chằn Tinh .
Bang bang bang bang phấnh...
Tiếng đánh đinh tại nhức óc và tiếng nổ mạnh chợt vang lên bên tại không dứt.
Bạch cốt Chằn Tinh kinh ngạc phát hiện, với tu vi Hóa Thần đỉnh kỳ của mình,